Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Hứa Dịch nhíu mày, cũng không để ý sẽ đụng chạm tới đối phương, cắt đứt lời của Phùng Thấm Du, giải thích: "Phùng tiểu thư, vừa rồi tôi chưa nói xong, sự việc không như cô nghĩ..."
Kết quả Hứa Dịch còn chưa kịp nói hết câu, đã bị Phùng Thấm Du nghiêm nghị cắt đứt: "Anh là ai cơ chứ! Tôi đang nói chuyện với ba tôi, cần anh xen vào sao? Ngay cả bảo vệ ông chủ cũng không xong, Tư gia nuôi loại phế vật này có ích lợi gì?"
Hứa Dịch bị trách mắng đến mặt đỏ tận mang tai, hai tay siết chặt, sắc mặt cũng vô cùng khó coi.
Phùng Thấm Du khinh bỉ nhìn Diệp Oản Oản: "Nếu cô ta là chủ mẫu Tư gia do anh Cửu chọn, dưới tình huống đó sẽ cùng tiến cùng lùi với anh ấy! Cho dù chết đi, cũng sẽ không lẫn trốn để sống tạm bợ!
Người tham sống sợ chết, bỏ anh Cửu và tộc nhân mình để thoát thân, sao có thể gánh nổi năm chữ "chủ mẫu của Tư gia" được chứ? Dựa theo quy tắc của Tư gia, chỉ lấy việc ruồng bỏ người trong tộc, đã bị loạn côn đánh chết kéo cho chó ăn! Chỉ đuổi cô ta ra ngoài đã là lợi cho cô ta rồi!"
Những người khác nghe vậy thì cũng phụ họa, khinh bỉ Diệp Oản Oản.
"Thấm Du nói không sai, vừa rồi lão Phùng cho cô ta rời khỏi đây đã cho cô ta đủ mặt mũi rồi!"
"Bất luận trước kia cô ta có thân phận gì, nhưng từ lúc cô ta ruồng bỏ gia chủ và mọi người, cô ta đã không còn quan hệ gì với Tư gia nữa rồi!"
"Nếu cô ta cảm thấy mình không phải người ngoài, vẫn muốn chiếm lấy thân phận đó, vậy cứ theo ý cô ta đi, xử phạt theo gia quy!"
Thấy từ đầu đến cuối Diệp Oản Oản vẫn không nói câu nào, Phùng Thấm Du chậm rãi đi tới gần cô, khinh miệt nói: "A, sao vậy? Vừa nói đến gia quy đã im lặng rồi sao? Không phải cô rất muốn làm chủ mẫu Tư gia sao? Hiện tại không còn muốn à?
Tôi cho cô biết, loại đàn bà như cô tôi đã thấy nhiều rồi. Vì tiền, vì leo lên cành cao, thủ đoạn hạ tiện gì cũng có thể