Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Vẻ mặt Hà Tuấn Thành có chút khó xử: "Mộng Kỳ, anh khuyên em đừng ôm hi vọng quá lớn. Tính cách của phó chủ tịch tân nhiệm này rất cổ quái, nếu diễn viên của Truyền thông Quang Diệu tìm đến thì anh ta không thu một xu, nhưng người ngoài Quang Diệu, kể cả tổng công ty Hoàn Cầu cũng phải xem tâm trạng của anh ta, hơn nữa ra giá vô cùng cao! Ngay cả như vậy, người tìm anh ta vẫn đều đều như nước, rất khó mời. Anh quen quản lý Trịnh của hiệp hội Thời Thượng, đến lúc đó có thể nhờ người ta giới thiệu, nhưng có mời được hay không cũng chỉ có thể xem may mắn..."
Trầm Mộng Kỳ nhíu mày: "Chỉ là một nhà tạo mẫu mà thôi, kiêu ngạo như vậy..."
Một nhà tạo mẫu của Giải trí Tụ Tinh đứng bên cạnh vội nói: "Đại tiểu thư, cô đừng xem thường nhà tạo mẫu. Nơi như giới giải trí này, tạo hình liên quan tới sinh tử của một người đấy! Nhà tạo mẫu đạt chuẩn rất khó mời, huống chi còn là đại thần có thể hóa mục nát thành thần kì như Felix, hiện giờ anh ta chạm tay là bỏng, dù là ngôi sao nổi tiếng cũng phải ăn nói khép nép với anh ta!"
Hà Tuấn Thành cũng gật đầu tán đồng: "Đúng vậy..."
Lúc này, cách đó không xa truyền đến tiếng nói, quản lý Trịnh của hiệp hội Thời Thượng đến rồi.
"Mộng Kỳ, quản lý Trịnh tới rồi! Mau!"
Hà Tuấn Thành đợi một hồi mới chen vào đám người, dẫn Trầm Mộng Kỳ chào hỏi.
"Quản lý Trịnh, chào anh, tôi là Hà Tuấn Thành của Giải trí Tụ Tinh, lần trước chúng ta gặp nhau rồi!"
Quản lý Trịnh gật đầu, nâng ly rượu trong tay: "Hà tổng giám, vẫn chưa chúc mừng anh vào vòng trong của giải thưởng Bách Hoa! Tác phẩm rất xuất sắc! Cả chủ tịch cũng khen ngợi!"
"Cảm ơn cảm ơn! Quản lý Trịnh khách khí rồi!" Hà Tuấn Thành cười hàn huyên một phen, sau đó hỏi vào chính sự, "Quản lý Trịnh, không biết... Phó chủ tịch có tới không? Việc tôi từng nói với anh, anh thấy sao? Có cách nào hẹn anh ta ra gặp riêng không?"
Quản lý
Trịnh nghe vậy thì lắc đầu: "Hẹn Felix gặp riêng? Tháng sau Tuần lễ thời trang quốc tế khai mạc rồi, hầu như tất cả mọi người đều xếp hàng tìm ngài ấy, nếu là nghệ sĩ của Truyền thông Quang Diệu thì còn dễ thuyết phục, còn về công ty khác..."
Quản lý Trịnh bày ra vẻ mặt mọi người đều hiểu mà, vỗ vỗ vai anh ta: "Đêm nay anh có thể nói với ngài ấy vài câu đã may mắn rồi, chờ xem!"
Hà Tuấn Thành vội nói: "Vâng vâng vâng, bao lâu chúng tôi cũng có thể chờ, phiền anh hỗ trợ dẫn dắt là được."
Quản lý Trịnh đang muốn đáp, chuông di động đột nhiên vang lên, vì thế vội sang một bên bắt máy, thái độ vô cùng ân cần."
"Alo, phó chủ tịch, ngài tới rồi sao? Cái gì? Tại sao lại vậy? Có nặng lắm không? Ngài không sao chứ? Không có gì thì tốt rồi, quần áo thì dễ rồi, tôi chuẩn bị cho ngài, được được được..."
Sau khi quản lý Trịnh nói chuyện xong, quay sang nói với đám người Hà Tuấn Thành: "Chư vị, tôi có việc bận, xin lỗi không tiếp được!"
"Được được, anh cứ đi đi!" Mọi người vội tiễn người.
Chờ quản lý Trịnh đi rồi, mọi người tốp ba tốp năm vây một chỗ bát quái.
"Vừa rồi quản lý Trịnh gọi cho phó chủ tịch hả? Xảy ra chuyện gì rồi sao?"
"Hình như trên đường đến gặp trục trặc..."
"Lại nói, Felix này rốt cuộc có địa vị gì nhỉ? Nếu trâu bò như vậy, vì sao không đến công ty lớn, cứ khăng khăng lưu lại nơi xó xỉnh như Quang Diệu?"
"Không rõ lắm, chỉ biết lúc trước anh ta được tổng giám đốc bộ phận kinh tế nghệ sĩ của Quang Diệu đào được... Hơn nữa sống ở Quang Diệu cũng không tệ mà?"