Iwasaki Gi, Du Thi Cảnh, Phan Việt Vân không hẹn mà gặp nhìn Tử Sở Tuyên rồi lại nhìn bóng lưng Tịch Mặc Thương đang dần khuất.
Tử Sở Tuyên thấy bọn họ để ý như vậy, chế diễu nói.
"Ba người thích anh ta hay sao, người ta đã đi rồi còn nhìn!"
"Bọn tôi là thẳng!"
Ba người đồng thời ngắt lên nói.
Tử Sở Tuyên nhún vai biểu thị không quan tâm, sau đó xoay người lại ngồi đối diện với giường bệnh của Iwasaki Gi.
Mắt hiện lên ý cười, khóe miệng nhếch lên một độ cong nhẹ.
"Chúng ta có thể tiếp tục cuộc nói chuyện đang dang dở vì một người không đâu vừa nãy.
Mà quên mất tôi còn chưa biết tên của anh!"
"Bọn họ chưa nói cho cô biết?"
"Chưa, Du Thi Cảnh chỉ gọi anh là sát thủ đầu bảng, cũng vì cái người thừa thãi kia xuất hiện nên quên mất!"
"Iwasaki Gi!"
"Minh Nhạc Y!"
Chưa hết thời gian rời đi Tịch Gia nên vẫn phải dùng tới cái tên của người khác.
Chờ sau khi cô rời đi Tịch Gia, sẽ dàn dựng một tai nạn để cho cái tên Minh Nhạc Y thật sự biến mất.
Chỉ khi cái tên Minh Nhạc Y biến mất, cô mới có thể dễ dàng làm những việc mình muốn mà không tổn hại tới danh tiếng của Minh Nhạc Y thật sự.
Mặc dù cô là người của thế giới khác tới sống nhờ thân phận của cô ấy nhưng bản thân Tử Sở Tuyên cũng không thích phải sống bằng cái tên người khác cả đời.
Huống chi, Minh Nhạc Y cũng đã chết rồi, cô không thể thất đức đến nỗi dùng thân phận người ta đi làm chuyện xấu được!
"Minh Nhạc Y?! Cô không phải chính là đứa con gái nuôi của Túc Gia mới bị gả tới Tịch Gia sao?"
Iwasaki Gi kinh ngạc nhìn Tử Sở Tuyên.
Trong đầu nhớ tới những lời đồn thổi về Minh Nhạc Y, hiện tại gặp mặt trực tiếp, những lời đồn kia hoàn toàn không trùng khớp giống như là đang nói tới hai người khác nhau.
Người phụ nữ này chính là Minh Nhạc Y thì câu hỏi vì sao lại quen biết Tịch Mặc Thương cũng đã được giải đáp.
Du Thi Cảnh nghe Iwasaki Gi nói ra thân phận này cũng mới nhớ ra Minh Nhạc Y chính là ai.
Anh ta cũng kinh ngạc không kém thậm chí