Khi Mây Đen Gặp Trăng Sáng

Chương 71


trước sau

Chương 71: Ô Ngộ (9.4)

Cô ấy cũng không biết một năm này ngoài việc truy lùng tội phạm, tôi cũng đã đi qua rất nhiều nơi. Tây Tạng, Vân Nam, Nội Mông, Tân Cương... đến những nơi xa ngút ngàn không có người ở, cách xa với nền văn minh hiện đại, bởi vì chỉ có ở những nơi yên tĩnh này, tôi mới có thể cảm nhận được trái tim tạm thời thả lỏng.

Sau đó thật sự từ từ bình lặng. Chìm sâu trong những dải cờ ở núi tuyết Mai Lý, trong hồ Thanh Hải, trong thảo nguyên lạnh như băng, trong trăng ở Nhị Hải.

Cô ấy là gợn sóng duy nhất.

Còn bây giờ gợn sóng nhìn như lắng lại, nhưng vẫn không tra được kết quả gì, bí mật trên thuyền vẫn là ẩn số.

Dường như tôi không còn lý do nào nữa, về Đại Ly thôi.

Trước kia tôi chả dùng đến những phần mềm chat cho mấy, ví dụ như wechat, QQ, weibo, nhưng một lần nào đó sau khi tôi lên mạng tìm cái tên "Thất Châu", tôi bắt đầu xem weibo của cô ấy mỗi ngày. Bởi vì cô ấy dường như rất thích viết, mỗi việc vặt lớn nhỏ trong sinh hoạt hàng ngày của cô ấy dường như có thể nhìn thấy thông qua đó.

Ngày 1 tháng 7 năm 2017.

"Hôm nay tâm trạng không tốt lắm, cả người đều khó chịu. Bực bội hỏi tại sao, hỏi ra đều là nhân gian hợp tan cẩu huyết. Các fan thân yêu hãy ra sức hôn tôi!"

Tôi nhìn xuống thời gian là ngày mình rời khỏi Đại Ly. Một số từ ngữ trên mạng tôi không quá quen thuộc, nhưng không hiểu sao lại khiến tôi mỉm cười. Sau khi cười xong lại cảm thấy trong lồng ngực khó chịu.

Ngày 3 tháng 7.

"Có lẽ lại đi xem mắt thôi."

Tôi cúi đầu, điếu thuốc đã bị bẻ cong. Trong lúc vô tình mở phần bình luận bên dưới lại là một đống phản đối:

Nam Hữu Chu Tước: "Cái gì mà xem mắt? Đã bao lâu cô không đào hố rồi?"

Manh Manh Đát Tiểu Viên Tử: "Đại Đại, cô còn trẻ làm nhiều chuyện một chút, yêu đương làm gì."

Uý Tiểu Tử: "Đại Đại, cô điên rồi, không phải nói muốn cả đời làm trạch nữ sao?"

Vui Vẻ Trong Lòng Nam Thần: "Tôi để ý đến chữ 'lại', xem ra là đã thất bại ít nhất một lần rồi, ha ha."

Lướt lướt lại cũng quên đi phiền não. Thảo nào cô ấy
đáng yêu như vậy, thế giới của cô ấy, độc giả của cô ấy đáng yêu như vậy mà.

Ngày 5 tháng 7.

"Hôm nay tôi chèo thuyền ở Nhị Hải. Ánh mặt trời rất to, có phải tôi rất ngốc mới đi phơi nắng không? Nhưng tôi nhìn trời xanh, mây trắng, núi cao, cảm thấy đời người có gì mà không tiếp tục được chứ?

Nếu mọi người nhớ nhung một người thì ghi tên anh ấy vào giấy ném xuống nước. Nhìn tên anh ấy trên mặt nước sáng ngời, như thể chứng kiến anh ấy đã cách bạn rất xa."

Phía dưới độc giả nhắn lại:

Tửu Tri Giảo Tử: "Đại Đại, đừng doạ tôi, cô thất tình rồi hả?"

Lãn Nhân: "Đại Đại... đừng làm... chuyện khác người... suy nghĩ yêu đương hại thân... Mau quay về... sáng tác..."

Nơi Nào Ánh Dương Không Khuynh Thành: "Đọc vào sao cảm thấy đau buồn thế này? Đọc xong cũng cảm thấy trong lòng khó chịu. Các người đừng chế giễu Đại Đại nữa."

Lúc này tôi xem mà không cười nổi. Trong đầu lại tưởng tượng đến hình ảnh cô ấy làm chuyện cố chấp mà ngốc nghếch đó.

Ngày 8 tháng 7.

"Hôm nay ăn cơm với @Đại Tráng Ngư Hành Tẩu, Nhân sinh đắc ý tu tận hoan, Mạc sử kim tôn không đối nguyệt. (*) Đối với hai con cún độc thân mà nói, cái gì đàn ông, xem mắt đều chỉ là mây trôi."

(*)Hai câu thơ trong bài "Thương tiến tửu" của Lý Bạch

Dịch nghĩa: Đời người khi nào đắc ý nên tận tình vui sướng

Đừng để chén rượu vàng cạn queo nhìn vầng trăng

(Nguồn: thivien.net)

Ngày 10 tháng 7.

"Hôm nay nên làm gì nhỉ? Đi rửa xe thôi, chạy băng băng trên đường phố Đại Ly rực sáng, cả ngày tâm trạng tốt đẹp!"

Ngày 12 tháng 7.

"Hoá ra chuyện đau khổ nhất trên đời này

Anh như mây đen, bạn như trăng khuyết

Khi mây đen gặp trăng sáng

Mây tan không thấy trăng đâu."

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện