Khi Mây Đen Gặp Trăng Sáng

Chương 73


trước sau

Chương 73: Đàm Giảo (10.2)

Trong lòng tôi có chỗ nào đó bị thoáng đâm một phát.

Tôi nói tiếp: "Chúng tôi ở trên thuyền còn gặp được em gái Ô Ngộ. Cô bé vốn đã qua đời một tháng sau đó, nhưng ở trên thuyền cô bé vẫn còn sống."

Tráng Ngư: "Em gái?" Vì thế tôi nhớ ra Tráng Ngư còn chưa biết tới vụ án kia, vì thế kể cho ấy ấy. Từ khi Ô Ngộ còn là một sinh viên cao cấp, đến khi bọn họ lên thuyền, sau khi chúng tôi mất đi trí nhớ. Rồi sau đó em gái anh bị giết, mẹ qua đời, anh từ bỏ học tập công việc đi khắp nơi tìm kiếm hung thủ, làm một người thợ sửa xe tài giỏi... Chúng tôi quay lại con thuyền kia rồi trở về hiện tại.

Cuối cùng nói với Tráng Ngư về dòng thời gian, quả nhiên với bản tính thô tục của cô ấy, sau khi tôi nói rõ ràng chuyện quỷ dị, phản ứng đầu tiên của cô ấy là mở to mắt: "Đại Châu à, khi nhắc đến Ô Ngộ, giọng điệu của cô vừa khó chịu lại vừa phóng đãng đấy."

Shit, cái bình không thể mở nắp ấy.

Tôi không cam lòng yếu thế, mỉm cười: "Đừng có nói tôi, cô và Thẩm Thời Nhạn thì sao? Tôi thấy anh ta đối xử không hề bình thường với cô nha?"

Vốn tưởng rằng nói vậy sẽ khiến cô ấy xấu hổ, ai ngờ cô ấy lại sửng sốt: "Thẩm Thời Nhạn? Không phải là người cảnh sát xem mắt với cô sao? Có liên quan gì đến tôi chứ?"

Tôi cũng sửng sốt, nhìn cô ấy không giống như giả ngu, Tráng Ngư không phải là người như vậy. Chẳng lẽ là do tôi suy nghĩ quá nhiều, giữa hai bọn họ không có bất cứ phản ứng hoá học gì? Hoặc là ít nhất bên phía Tráng Ngư không có gì?

"Được, nói chuyện chính đi." Tôi nói, "Tráng Ngư, cô phân tích giúp tôi một chút, xem rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"

Tráng Ngư lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, bút trong tay xoay vòng, sau đó vẽ trên giấy mấy đường thẳng song song, nhưng không thẳng hàng, mà giống như cầu thang kéo dài. Cô ấy nói: "Cô nhìn nhé, thời gian giống như một đường thẳng kéo dài về phía trước. Tôi vẽ thành đoạn như vậy để tiện cho cô hiểu."

Tôi gật đầu.

Cô ấy lại vẽ xuống dưới cùng một đường thẳng, chấm một điểm lại vẽ lên trên, chấm điểm khác lại dùng hai mũi tên: "Hiện tại dựa theo sự miêu tả của cô, cô từ điểm này về tới điểm kia." Cô ấy vẽ mũi tên ngược lại: "Sau đó lại trở lại. Dòng thời gian của cô và Ô Ngộ đã xảy ra bước ngoặt. Chúng ta cảm thấy chuyện như vậy khó mà tưởng tượng nổi, bởi vì chúng ta thấy thời gian là hư vô
chỉ có thể tiến về phía trước. Song thật ra thời gian cũng là một loại duy độ (*). Ví dụ như khoảng cách duy độ không gian, chúng ta có thể tuỳ ý từ nơi này đến nơi này, từ Đại Ly đến Côn Minh, lại từ Côn Minh đến Thượng Hải, lại từ Thượng Hải trở về Đại Ly. Duy độ trên thời gian này nếu có đủ điều kiện tại sao không thể xảy ra chứ?"

(*) Số lượng toạ độ thời không độc lập (Baidu)

Có chút khó hiểu, nhưng tôi nghe rõ. Tôi im lặng một lúc lại hỏi: "Vậy nguyên nhân tạo thành hiện tượng này là gì?"

Tráng Ngư nhấp một ngụm bia, vô cùng bí hiểm nhìn tôi: "Nguyên nhân khó mà nói được. Trùng động có thể thực hiện được. Cô từng nghe nói đến trùng động chưa, nó là đem duy độ thời gian bên hai điểm bẻ ngoặt liên tiếp; ngoài ra, trong vũ trụ có hơn 26% vật chất hay là vật chất tối, 70% là năng lượng tối, mà khoa học hoàn toàn không biết gì về khả năng của chúng; lại ví dụ như, cô có biết về một loại học thuyết, vũ trụ giống như bong bóng. Còn trên thực tế có rất nhiều bong bóng như vậy, là không gian đa trùng song song, có lẽ là cô đến không gian song song chăng... Cho nên vấn đề này của cô dù là nhà khoa học chỉ sợ cũng không giải đáp được. Vì thế..."

Cô ấy đột nhiên giữ lấy vai tôi, "Moá! Tôi vẫn không thể tin, cô thực sự trở về quá khứ sao? Tại sao chuyện như thế này không xảy ra trên người tôi? Tôi sẵn lòng mà! Để cho thời gian tuỳ tiện đùa giỡn tôi đi! Sắc mặt cô sao lại trắng như vậy, có biết trong mắt những người hâm mộ khoa học viễn tưởng đây là kì tích suốt đời khó cầu..."

Tôi dùng tay che khuôn mặt hưng phấn quá mức của cô ấy, tức giận: "Vì thế, cô không biết gì hả?"

Cô ấy: "Không thể nói như vậy. Tuy không có cách nào biết rõ nguyên nhân cụ thể, nhưng cũng có thể phỏng đoán cơ bản."Vẻ mặt cô ấy trở nên còn nghiêm túc hơn vừa nãy, "Muốn tạo thành việc đảo ngược thời gian này tất nhiên phải là năng lượng vũ trụ vô cùng mạnh mới có thể làm được. Hơn nữa vũ trụ huyền bí, tất nhiên là chứa đầy bí ẩn. Cũng không thể có chuyện có bị sét đánh giữa ban ngày ban mặt mà không hề hay biết? Hơn nữa cô và anh ta cùng bị cuốn vào. Đại Châu, cô cẩn thận suy nghĩ xem trước kia có từng đến nơi kì lạ nào?"

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện