Chú thích: trà xanh \= lục trà.
Lục trà \= lục trà biểu.
Lục trà biểu: kẻ nói ra những điều trái với ý nghĩ của mình. Lời nói nhằm chia rẽ tình cảm cặp đôi hay nhiều hành động phá hoại tình cảm của cặp đôi.
Độ xấu xa được xếp ngang hàng với bạch liên hoa.
\[Mọi chú thích điều được tác giả hoặc cộng đồng mạng giải thích\]
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Duật Thiên đương nhiên không ưa mấy cô nữ chính bạch liên hoa này. Mặc dù cô ta chưa làm gì hắn nhưng hắn vẫn cảm thấy cô ta rất đáng ghét.
Ly Sâm đứng trên bục quan sát mọi nơi của lớp, sau đó liền dừng lại ở chỗ Duật Thiên.
Cô ta thấy hắn ngồi cạnh một cô gái. Cô ta lại nổi lên lòng đố kị nhưng nhanh chóng vùi lấp bằng sự thân thiện và nụ cười ngây thơ.
Giả tạo!
Đây chính là hai từ xuất hiện trong đầu của Tuyết Chi. Cô cũng không biết mình đã làm gì đắc tội với bạn học mới này. Nhưng cái sự đố kị trong đôi mắt của cô gái đó khiến cô khó chịu.
"Vậy em muốn ngồi ở đâu nào?" Giáo viên chủ nhiệm hỏi Ly Sâm với giọng ân cần. Chăm chú nhìn vào thành viên mới của lớp A2.
"Dạ em muốn ngồi sau bạn nam đó."
"Sau Duật Thiên ư?"
"Vâng."
"Vậy em đến đó đi."
Ly Sâm xách cặp của mình đến bàn sau lưng của Duật Thiên. Cô ta muốn mọi hành động của hắn đều nằm trong tầm mắt của bản thân.
Đương nhiên Duật Thiên cũng chẳng quan tâm đến cô ta. Chỉ lặng lẽ ngồi ăn bịch bánh của mình như mọi ngày.
Giáo viên chủ nhiệm cũng bó tay với hắn. Ai kêu người ta có gia thế đồ sộ chi, đã vậy lại còn học rất giỏi, tài năng đến mức như một bản chính hoàn hảo, cái gì cũng biết làm. Mặc dù hắn là một học sinh cá biệt! "E hèm. Vì đây là thành viên mới nên các em không được bắt nạt, nhất là Duật Thiên, em không được nói những câu tổn thương bạn đấy. Đã có hơn 19 bạn nữ trong lớp vì câu nói của em mà khóc đến gào thét luôn đấy."
"Em biết rồi." Dù sao tất cả nữ nhân trong lớp cậu cũng đã đắc tội hết rồi. Thêm cô nữ chính cho đủ 20 người luôn. Tuyết Chi thì hắn không nỡ ra tay. Ai kêu cô dễ thương quá.
"Giải tán!"
Giáo viên chủ nhiệm mang hồ sơ của mình ra khỏi lớp. Cả lớp liền bắt đầu ồn ào, lúc này Ly Sâm ra khỏi bàn và đến chỗ của Duật Thiên. Nở nụ cười ngây thơ. "Mong cậu giúp đỡ mình nhé."
"Vì sao tôi phải giúp cô? Cô là cái gì mà tôi phải giúp?"
"Mình...
"Có bệnh nên đi điều trị. Tuyết Chi, chúng ta đi thôi."
"À ừm."
Duật Thiên cùng Tuyết Chi đi ra ngoài. Để Ly Sâm đứng đó, cô ta tức đến mức muốn giết chết cô bạn bên cạnh cậu.
Hình như sau khi cô ta bị Duật Thiên ghét bỏ thì hầu hết trừ Tuyết Chi ra đều đồng cảm cùng cô ta. "Haizz. Từ ngày Duật Thiên đến với lớp thì luôn có sự bài xích với nữ giới. Ngoại trừ Tuyết Chi ra, rất khó có mấy ai mà cậu ta nói chuyện nhẹ nhàng cả. Toàn là bị lời nói của cậu ta đả kích đến phát khóc. Cô bạn mới đến này mạnh mẽ hơn vẻ bề ngoài đấy."
"Ừ. Có vẻ như cậu ta có thù với nữ giới hay sao ấy."
"Chắc vậy."
(T/g: thù với nữ giới \=\> không thích nữ \=\> thích đàn ông:)) hợp lý không)
Ly Sâm nghe vậy thì hết sức đố kị cùng ghen ghét. Hai tay bấu chặt vào mép váy khiến nó nhăn nheo.
Vì sao con nhỏ kia lại được cậu ta ưu ái đến vậy. Chẳng phải trước kia cậu ta luôn luôn yêu chiều cô sao? Luôn hướng ánh mắt về cô sao?
Sao cậu ta lại thay đổi đến vậy? Cô ta không cam lòng. Cậu nhất định phải là của cô ta. Cô ta không có được cậu thì không ai lại có được cả.
.....
"Ăn gì nhỉ?"
"Nè tôi hỏi cậu nhé!"
"Ừ em hỏi đi."
"Ăn cái gì và làm cái gì mà vẫn không tăng cân lên hay vậy? Chẳng lẽ cậu tập thể dục mà ra ư?"
"Ờ thì tôi có tập thể dục thật mà. Sáng mặt trời chưa ló dạng thì chạy bộ. Chiều đi tham gia câu lạc bộ thể thao. Cuối tuần đi bơi, chơi bóng rổ, cầu lông và cả chạy tiếp sức 5000m. Có khi đá bóng cùng mọi người."
"Vậy còn ăn uống?"
"Tôi thường ăn cà rốt, ớt xanh, cà chua, bắp cải, cần tây, đậu bắp, súp lơ. Trái cây là cam, quýt, táo và xoài. Nhìn bình thường vậy thôi chứ tốt cho sức khỏe lắm đó."
"Ăn toàn rau củ như vậy hèn chi ốm là phải. Mà cậu không thường ăn thịt hả?"
"Ừ. Tôi chỉ thích