Hạ Lâm nhìn thẳng vào mắt hắn, nhẹ nhàng nhả từng chữ.
"Còn phải xem, anh có mời được tôi không đã"
Lời cô còn chưa dứt hẳn, tay đã vươn ra, cơ thể cùng lúc uốn cong tránh xa.
John Brown mấy bước.
Bóp còi Một đường súng xoay vòng nhanh như chớp.
Mười năm viên đạn bay ra, mười lăm tên mặc đồ đen chưa kịp phản ứng, ngã xuống mà chưa hiểu lí do vì sao.
Động tác của cô quá nhanh.
Cả John Brown cũng không bắt kịp được.
Mười lăm tên chỉ mất có ba giây để bản.
Khi.
John Brown phản ứng lại, chuyện cũng đã xong rồi.
"Vào xel"
Hạ Lâm ra lệnh.
Đồng thời vung tay tránh đường quyền của John.
Đức Hưởng không chần chừ, nhân cơ hội vòng vây bị phá vỡ, chạy nhanh vào trong xe khởi động máy.
Anh chỉ có mấy giây thôi.
Những tên khác sau khi hoàn hồn, bắt đầu nổ súng về chiếc xe.
Bọn chúng đương nhiên không dám bản Hạ Lâm.
Lỡ trúng ông chủ mình thì toi! "Summer, mấy năm không gặp, cô tiến bộ không ít, nhỉ?"
John Brown vừa tung đường quyền ác hiểm, vừa cợt nhả.
Trông hắn chẳng có gì gọi là giận dữ cả.
"Đó là đương nhiên.
"
Hạ Lâm rụt người, tránh chiêu.
Một chân nâng lên, tấn công.
Hắn sớm biết cô sẽ ra chiêu này, hẳn vươn tay bắt lấy chân cô.
Nhưng!
bắt hụt rồi! Ngay lúc hắn định tóm lấy, Hạ Lâm nhanh như chớp thu chân về.
Tay phải cùng lúc tung cú đấm vào ngực hẳn.
Tên.
John trúng chiêu, lùi ra sau mấy bước.
Chết tiệt! Hắn lại bị lừa! Vừa vặn Đức Hưởng chạy xe tới.
Hạ Lâm vọt vào trong xe.
Trước khi xe vượt qua, không quên tặng cho hắn một cái nháy mắt.
Đây là xe bọc thép.
Cực kỳ chắc chắn.
Có thể chịu được những cuộc công kích bằng súng máy hạng nặng, lựu đạn và một số loại bom.
Loại súng ngắn này căn bản không đủ sức gãi ngứa cho xe của cô.
Đức Hưởng tông thẳng vào chiếc việt dã phá vòng vây, thoát ra đường lớn.
John cay cú, hét: "Đuối theo, bắt sống nó cho tao.
"
Mười mấy tên còn sống nhanh như cắt leo lên xe, đuổi theo.
Hẳn hầm hầm ngồi vào ghế lái.
Đích thân điều khiến xe.
Tên đàn em kiêm tài xế chỉ còn cách ngồi xe khác.
Đừng nghĩ đã là kết thúc.
Nhầm rồi! Cuộc chiến mới chỉ bắt đầu thôi.
Hạ Lâm nhìn khung cảnh nhốn nháo phía sau qua gương chiếu hậu, cười lạnh.
Muốn bắt cô, đâu dễ thế! "Anh ra sau ngồi đi! Để tôi lái"
Đức Hưởng chẳng dám nhiều lời, để Hạ Lâm cầm vô-lăng, rồi trườn người ra ghế sau.
Anh tự biết khả năng của mình không thể đấu lại được tên.
John.
Huống hồ, xe của hắn lại là loại xe thể thao siêu tốc độ.
Vận tốc tối đa lên tới tận 435km/giờ.
Gần bằng gấp đôi chiếc Maybach này.
Đoạn thời gian này, tốc độ xe vẫn lao vun vút không hề tụt giảm.
Hạ Lâm ngồi nghiêm chỉnh vào ghế lái, tăng lên vận tốc 250km/giờ.
Những chiếc xe đuổi theo phía sau cũng không phải dạng vừa.
Rất nhanh, đã bám sát sau đuôi.
Chín chiếc dàn hàng ngang, đồng loạt xả đạn bằng súng máy hạng nặng.
Do khẩu lệnh của.
John Brown, bắt sống Hạ Lâm.
Thuộc hạ của hẳn chỉ bản vào phân bánh.
Chẳng qua, không có dễ ăn như tưởng tượng.
Bao nhiêu viên đạn bắn ra đều dội lại, rơi xuống mặt đường.
"Lấy súng ral"
Theo lời hạ lâm, Đức Hưởng ấn nút bên hông ghế bên cạnh, mặt ghế lập tức bật lên.
Bên trong có hai khẩu súng ngắn FN của Bỉ và mấy băng đạn dự trữ.
Đây là loại súng dùng cỡ đạn 5,7x28mm.
Có thể xuyên giáp.
Loại ghế trá hình này cũng là ý tưởng của Đình Thiên.
Cả Hạ Lâm khi thấy nó cũng phải ngạc nhiên, thán phục.
Cô cảm thấy tổ quốc thật may mắn khi Đình Thiên không phải người của kẻ địch! Đức Hưởng lấy cả hai khẩu, hạ kính xe xuống một chút, phản công.
Thấy bánh xe Hạ lâm không hề gì,.
John Brown điên tiết.
Hắn nhấn ga, vọt lên, cho xe áp sát vào bên hông xe cô, thúc mạnh.
Bị thúc một cú, Hạ Lâm nghiêng ngả một hồi.
Dẫu vậy, tinh thân cô vẫn bền bỉ lắm.
Hai tay cô giữ chặt vô-lăng, xoay trái, phản lại trong bất ngờ.
Chiếc Venom.
JT của.
Jlonh Brown không kịp tránh, phân đầu bị hất lên, thân sau bị ép lùi lại.
Nếu không phải tay lái có trình độ, với tốc độ này, chiếc xe đã bị lật ngược rồi.
Cùng lúc đó, Đức Hưởng bản hai viên đạn đặc chế chuyên dùng cho kim loại vào bánh xe đối phương.
Chiếc xe nhanh chóng có dấu hiệu lảo đảo.
Nhân lúc chiếc Venom.
JT giảm tốc độ, Hạ Lâm toàn lực nhấn ga đi chạy như tên lửa.
Đoạn đường này không có người, là cơ hội tốt cho cô tẩu thoát.
Trước khi đi, vẫn không quên gửi cho đối phương một nụ cười lạnh lẽo.
Siêu xe tốc độ thì sao.
Nhanh nhưng có chịu được đạn xuyên giáp đâu.
Rốt cuộc, vẫn thua "em" Maybach của cô.
Hạ Lâm về tới nhà là thả phịch người xuống ghế sofa.
Ớt Chuông thấy cô về, ngúc ngoäc mông đi tới liếm tay cô.
Hạ Lâm nhột, bật cười thành tiếng.
"Tao có