Mạc Chu quỳ bên dưới thảm nhung dường như nhớ thêm chuyện gì liền nói:
- Bẩm Minh thượng còn một chuyện kỳ lạ nữa là lúc Phúc đại phu nhân và đích nội chết.
Phúc Đạt từng xin vào nha môn nhìn thi thể cả hai rất lâu.
Lúc ấy lão bà dọn dẹp ở phòng thi xác đã vô tình nhìn thấy Phúc Đạt lấy cái gì đó từ thi thể của người chết ra rồi ăn ngấu nghiến.
Lão bà cho rằng mình đứng xa hoa mắt nên không trình báo việc này cho nha môn chưởng quản ở đó.
- Hạ thần lại không nghĩ lão bà đó mắt kém nên cố tình kiểm tra lại thi thể xem có dấu hiệu gì nghi vấn không hay còn vết thương nào khác không.
Nhưng trên xác vẫn nguyên vẹn da thịt ngoài vết thương ở trán của Phúc đại phu nhân và vết thương ở chân của đích nội ra thì không có thương tích gì khác.
- Sau đó hạ thần đành phải nhờ đến tài khám nghiệm của Nguyệt Y để tìm ra nguyên nhân cái chết.
Kết quả là tìm ra được một loại ấu trùng màu trắng đang sinh sôi nảy nở hàng vạn con ngày đêm ăn thịt bên trong thi thể.
- Nguyệt Y còn khám nghiệm ra được vết thương ở hai thi thể Phúc gia điều là vết thương cũ lâu năm, chứ không phải vết thương chí mạng gây ra theo lời khai của Phúc Lâm và Ngô Nhu Nhu đã điểm chỉ trình lên cho quan huyện Dương Bình khi đó.
Nghe Mạc Chu gọi thân mật hai chữ "Nguyệt Y" làm Hiên Đế trong lòng khó chịu, ánh mắt sắt lại hỏi sang một chuyện khác:
- Ngươi và Bạch Nguyệt Y có hôn phối sao?
Mạc Chu nghe hỏi thì thẳng thắn đáp lời:
- Dạ phải thưa Minh Thượng.
Hiên Đế lại nói:
- Bạch Nguyệt Y xấu xí, còn ngươi lại là tổng quản một nha môn, tương lai vô hạn nên tìm một nữ nhân môn đăng hậu đối mà thành hôn.
Huống gì Bạch Nguyệt Y là thê tử của ta rồi, kiếp này cũng chẳng gả cho ai được nữa.
Mấy lời của Hiên Đế cuối cùng cũng nói đúng trọng điểm, chẳng phải Mạc Chu không biết giữa Nguyệt Y và Hiên Đế có cái gì với nhau.
Chẳng là ngài ấy đã yêu mến nữ nhân này quá nhiều, nên dù nàng ta có từng là thê tử của ai đi nữa thì cũng đã không còn quan trọng rồi.
Xấu cũng được, đẹp cũng được chỉ cần người đó là Bạch Nguyệt Y là được.
- Minh Thượng… Nguyệt Y không yêu người…
- Người chỉ là đang cưỡng cầu mối hôn sự này thôi.
- Thần mạo dạng xin người tha cho hôn thê để chúng thần có thể thực hiện được hôn ước do phụ mẫu định.
Mấy lời thẳng thắn nói làm cho Hiên Đế phát hỏa, đứng bật dậy đập mạnh tay lên bàn “rầm” một tiếng.
Nhưng tên Mạc Chu này vì yêu quá nên đâm ra “điên” không sợ giành thê tử với Đế vương rồi.
Cả Mạc Chu cũng nhìn ra được Bạch Nguyệt Y thích hắn thì sự lo sợ của Hiên Đế bấy lâu nay đã không phải là đa nghi rồi mà là sự thật.
Sao bao nhiêu thứ mà Hàn gia đã làm ra đối với Bạch Nguyệt Y thì bản thân của Hiên Đế cũng biết không có gì níu kéo được thê tử đây.
Sự thật lúc