Gương mặt của lão đầu trọc có vẻ ngạc nhiên, hắn lúng túng suy nghĩ điều gì đó.
Tại sao đột nhiên Bửu Thạnh Quang lại chết, chẳng lẽ đám nha môn này tra hình, khiến hắn chịu không nổi mà chết.
Rồi giờ định đỗ tội danh giết Bửu Thạnh Quan cho lão ta.
Nghĩ như vậy lão đầu Vô Không liền nói:
- Mạc Chu ngươi tìm không được thủ phạm giết ả Ái Diệp đó thì quay qua tra hình tên Bửu Thạnh Quan đến chết.
Hai mạng người này ngươi định bắt ta chịu tội thay hết hay sao?.
- Ta không giết người, không giết người, ngươi đừng hòng đỗ tội oan cho ta.
Mạc Chu ánh mắt sắt lại giọng trầm xuống nói:
- Bửu Thạnh Quan đã khai ngươi nổi lòng tà *** với Ái tiểu thư, lừa hắn bắt cóc người đưa đến Xuân viện cho ngươi hoang lạc.
Nhưng may mắn thay Bửu Thạnh Quang thấy không qua được lương tâm, nên quay lại ngăn cản ngươi.
Ngươi không thực hiện được ý đồ *** tà, lại sợ Ái tiểu thư tỉnh lại sẽ đem chuyện ngươi giả sư đi nói ra bên ngoài, nên ngươi đã giết nàng ta.
- Sau đó phát hiện nàng ta từng nhờ người gửi thư cho Bửu Thạnh Quan, lại sợ ta tra ra được hắn sẽ biết được mối quan hệ của ngươi và Ái Tiểu Thư.
Vì vậy ngươi đã mượn cỏ Tuyết Thủy để tạo chứng kích cơ, có được sức mạnh hơn người, ra tay cướp lại bức thư trên tay của hai nữ nhân nha môn muốn hủy đi chứng cớ nhưng không thành.
- Không hủy được vật chứng ngươi liền quyết định dùng cỏ Tuyết Thủy một lần nữa đến đại lao giết Bửu Thạnh Quang để tránh hắn khai nhận mọi việc.
- Có điều lạo Châu Khánh ngươi không ngờ trước khi Bửu Thạnh Quang chết đã khai ra chuyện đêm đó ở Xuân viện, cả Tú nương và Như Yên cô nương cũng làm chứng từng nhìn thấy ngươi cùng Ái tiểu thư trong một phòng ở Xuân Viện.
Vật chứng ngân phiếu ngươi cho Tú nương để im miệng trên tờ ngân phiếu vẫn còn tên của ngươi trong đó.
- Bản thân ta cũng từng thấy ngươi dùng cỏ Tuyết Thủy pha trà để uống.
Khi nha sai đến bắt ngươi ở Nguyễn gia cũng thấy ngươi vội vã ăn cỏ Tuyết Thủy.
Trên người của ngươi nha sai tìm thấy một túi cỏ màu nâu.
Lục soát phòng của ngươi ở An Tự nha sai cũng đã tìm được một số cỏ Tuyết Thủy tương tự.
- Nhân chứng vật chứng nhiều vô kể ra đó mà ngươi vẫn cho rằng mình vô tội hay sao?
Lão đầu Vô Không nghe mấy lời này của Mạc Chu hắn có cái hiểu có cái không hiểu, mọi thứ trong đầu lão ta bắt đầu hỗn loạn vô cùng.
Miệng lão bối rối nói:
- Ta… Ta không biết cỏ Tuyết Thủy ngươi nói là cái gì cả.
Còn chứng kích cơ gì chứ?
- Đúng là ta có từng dụ tên ngu ngốc Bửu Thạnh Quan đưa ả Ái Diệp đến Xuân Viện nhưng bắt người là hắn.
Còn ta, ta chưa có làm được gì cả.
Cả tóc của ả nữ nhân