- Ái Diệp tiểu thư và Ái lão sư hai gương mặt, dáng người điều hoàn toàn khác nhau.
Ái tiểu thư lúc còn sống có đôi mắt to tròn, còn Ái lão mắt lại bình thường không lớn.
Ái tiểu thư thì dáng người khá thấp, nhỏ nhắn còn Ái lão thì cao lớn.
Hai người này nếu nói giống phu thê thì sẽ đúng hơn.
Mạc Chu nghe Nguyệt Y nói như vậy thì mới để ý kỹ lại.
Đúng là Ái lão và nữ nhi của lão ta, hoàn toàn khác nhau.
Không loại trừ khả năng Ái Diệp giống mẫu thân nàng ta không giống phụ thân.
- Có khi nào Ái tiểu thư giống mẫu thân không giống phụ thân của nàng ta không?
Nguyệt Y lại nói:
- Chuyện này xác minh không khó, trong hộ bộ chắc sẽ có
lưu lại hình vẽ của mẫu thân Ái tiểu thư, người chỉ cần lấy hình ra so lại là được.
Mạc Chu liền đưa tay tìm trong xấp giấy lộn xộn trên mặt bàn, vừa tìm vừa nói:
- Ta đã đến Hộ bộ mang hết ghi chép về phụ tử Ái lão rồi… Để xem có hình của mẫu thân nàng ta không?
Vội tìm một lúc Mạc Chu lấy ra được cuốn sổ ghi chép về hộ tịch của Ái lão.
Mở ra vài trang xem thì Mạc Chu khá ngạc nhiên với thông tin bên trong:
- Ở đây có ghi Ái lão đến từ phía Nam cùng nhi nữ là Ái Diệp vào một năm trước.
Không hề có khai báo về quê quán, càng không có nhắc gì đến tên họ của mẫu thân nàng ta.
Đây là điều khá bí ẩn và đáng ngờ thường thì hộ bộ khi đăng ký sẽ yêu cầu chân dung còn không ít ra phải để lại đủ thông tin phụ mẫu:
- Có lẽ ta và muội đa nghi…
- Người ta nói hổ dữ không ăn thịt con.
Dù sao Ái lão vẫn là phụ thân của Ái tiểu thư không thể nào nỡ xuống tay giết con mình được.
Nguyệt Y lại nói:
- Nếu cả hai người họ không phải là phụ tử thì sao?
- Đại nhân thử nghĩ xem vụ án này tính đến giờ người liên quan nhất chỉ có một mình Ái lão.
Lời của Nguyệt Y như mở ra một manh mối mới cho Mạc Chu.
Đây là giả thuyết nhưng giả thuyết của Nguyệt Y rất có cơ sở.
Mạc Chu từ từ suy nghĩ chậm lại rồi nói:
- Nhớ kỹ lại tên che mặt này, hình như hắn không biết võ công, chỉ có sức trâu đánh qua đánh lại hoặc là ném đồ đạc xung quanh để chống trả lại ta với Lãm Ngọc.
Còn lão đầu trọc kia thì biết võ công, chắc chắn ra tay linh hoạt hơn, không vụn về như thế.
Suy nghĩ tiếp một lúc, Mạc Chu lại nói:
- Cứ cho mối quan hệ của hai người họ không phải là phụ tử như muội nói đi.
Vậy tại sao lúc trước muội và ta điều không nhìn thấy Ái lão bị vết thương ở tay do muội gây ra.
Nguyệt Y ngẫm nghĩ câu hỏi của Mạc Chu một lúc, nhớ lại một việc liền nói:
- Chẳng phải Ái Diệp tiểu thư khi chết ở bên ngoài thi thể được che đậy bằng một lớp da tỉ mỉ giống hệt da người hay sao? Nếu Ái lão cũng dùng một lớp da tương