Nghe mấy từ có "con hoang" Hiên Đế ánh mắt càng sắt lạnh hơn.
Tay ném tấu sớ lên chiếc bàn nhỏ kế bên rồi nói:
- Đứa trẻ bây giờ sao rồi?
Thuộc hạ quỳ bên dưới đầu không dám ngẩn lên, miệng lại nói:
- Bẩm Minh Thượng thai nhi đã bị Bạch Chính ép bỏ rồi.
Hiên Đế cũng đoán được phần nào.
Nếu đổi lại là ngài ấy, ngài ấy cũng không để Bạch Nguyệt Y mang thai nữ nhân này không xứng đáng làm mẫu thân của nhi tử ngài ấy.
Như vậy cũng tốt Bạch Chính ra tay Hiên Đế đỡ mang tiếng ác.
Hiên Đế giọng lạnh đi nói:
- Ả ta bây giờ ở đâu?
Tên thuộc hạ nghe hỏi thì cung kính đáp lời lại:
- Bẩm Minh Thượng hiện nàng ta đang ở một căn nhà gỗ nằm trong con đường nhỏ ở kinh thành, còn làm ngọ tác cho nhan môn Kinh môn.
Hiên Đế khá ngạc nhiên, không nghĩ là Nguyệt Y làm ngọ tác cho nha môn, nàng ấy bản tính nhút nhát, sợ ma có thừa, nay dám đối diện với xác chết.
Đúng là nữ nhân giả dối lời nào, biểu hiện nào cũng chứa đầy lọc lừa.
- Làm ngọ tác sao?
Tên thuộc hạ gật đầu rồi nói tiếp:
- Dạ phải thưa Minh Thượng.
- Còn một việc mà thuộc hạ điều tra được, nàng ta và Mạc Chu huyện nha của nha môn Kinh môn có hôn ước với nhau.
Nên Mạc Chu rất hậu ái nàng ta.
Trả công ngọ tác rất cao.
Nghe nói là bỏ một nữa tiền túi ra.
Hiên Đế nghe đến đây gương mặt nhăn lại, trong lòng khó chịu, một chút ghen tuông dâng lên.
- Giỏi nhỉ, nữ nhân tốt, luôn biết cách trèo lên cao.
Hiên Đế im lặng một lúc rồi nói tiếp:
- Ta biết rồi, ngươi lui đi.
Tên thuộc hạ nhận lệnh cúi đầu cung kính nói:
- Thuộc hạ cáo lui.
Nói rồi tên thuộc hạ nhanh chóng rời đi.
Còn Hiên Đế một mình ngồi trong phòng suy nghĩ đến quên thực tại.
Chiếc nhẫn màu đỏ hổ phách được cởi ra khỏi tay của Hiên Đế từ lúc nào.
Nhìn nó ngài ấy tức giận, nhiều lần định dùng tay đập vỡ nó.
Nhưng đến cuối cùng vẫn là không đủ dũng khí hủy nó đi.
Có lẽ ngài ấy sợ mối liên kết duy nhất giữa ngài ấy và nàng ta cũng sẽ mất đi.
Nhưng nữ nhân ham hư vinh, phụ khó làm sao có thể giữ suốt đời.
Vừa lúc đó thái giám hầu cận Cẩn Đề của Hiên Đế đi vào, cúi người nói:
- Bẩm Minh Thượng, Mai Uyển công chúa hôm qua vào cung thỉnh an Thái hậu.
Sáng nay rời cung nên trước khi đi muốn đến thỉnh an người.
Mai Uyển công chúa này vốn là con của Đức phi, phi tần của Tiên đế năm xưa.
Từ lúc mẫu thân nàng ta mất đã bị Tiên Đế đưa đến Định Bắc giao cho Di thân vương nuôi dưỡng.
Lúc nhỏ có gặp qua nàng ta vài lần.
Hiên Đế giọng lạnh đi nói:
- Cho nàng ta vào đi.
Cẩn Đề nhận lệnh nhanh chóng trở ra ngoài cho mời công chúa vào thỉnh an.
Mai Uyển năm nay tròn hai mươi, nàng ta có gương mặt sáng, đôi mắt to tròn, nước da trắng như tuyết, dáng hình mảnh mai.
Từ nhỏ được nuôi dưỡng tốt nên hiểu tri thư, hiểu lễ đạo, giọng nói lại ngọt ngào.
C
Cúi người hành lễ bên dưới nền đất, ấn tượng nhất của Hiên Đế sau mấy chục năm gặp lại đệ muội của mình đó chính là đôi mắt to tròn của nàng ta.
Đôi mắt ấy