Cả hai vứt hết y phục chìm mình quấn lấy nhau trong dòng nước ấm trong hồ của Ngự Giao Trì.
Phải nói Tuệ phi đúng là có sự chuẩn bị trước rất chu đáo.
Mọi động tác mời gọi, khiêu khích nam nhân điều làm rất thành thạo.
Đúng là các ma ma nhà Tuệ gia đã bỏ không ít công sức dạy bảo tiểu thư nhà họ nên "cơm nên cháo" quá.
Hiên Đế chẳng cần làm bất cứ gì, cứ ngồi yên đó chấp nhận sự tấn công "bạo vũ" của nữ nhân có đôi chân dài miên man quyến rũ.
Từng hơi thở, nhịp đập nhanh chậm của Hiên Đế giờ đây điều bị Tuệ phi chi phối.
Bao lần nam nhân này buông giáp đầu hàng là bao lần khoái lạc cực điểm.
Chỉ tội cho Nguyệt Y, nàng ta bây giờ chỉ muốn chọc mù đôi mắt của mình, đập cho điếc tai thôi.
Suy cho cùng Nguyệt Y cũng là một nữ nhân bình thường, cũng có ghen tuông, cũng có hờn dỗi làm sao có thể chịu nổi cảnh ân ái này của tướng công mình.
Nguyệt Y đau khổ đến bất lực nàng ta không quỳ nổi nữa mà khụy xuống co người lại áp đầu gối vào ngực, đầu gục xuống cả cơ thể chìm hết vào trạng thái phòng vệ yếu ớt của bản thân.
Răng cắn chặt môi kìm nén nước mắt.
Cắn đến môi rỉ cả máu.
Hiên Đế vẫn không quan tâm là đang tra tấn thê tử kết tóc của mình như thế nào.
Mà chỉ biết mãnh liệt đung đưa với mỹ nhân tìm hết kh0ái cảm này đến kh0ái cảm khác.
Hiên Đế ôm chặt lấy Tuệ phi giọng khàn đục nói:
- Nàng có mùi gì đó rất thơm.
Tuệ phi khẽ cười gương mặt lấm tấm vết nước.
Thân thể cả hai đang kết chặt vào nhau cảm xúc dĩ nhiên là nghẹn từng chữ.
- Người thích hương này sao?
Hiên Đế gật đầu nói:
- Thích…
- Nhưng mùi đã nhạt đi.
Tuệ phi lại nói:
- Để thiếp bảo Cát Nhi thêm hương liệu.
Hiên Đế mỉm cười hôn nhẹ lên má Tuệ phi:
- Nàng ngoan lắm!
Tuệ phi liền thích thú vội gọi Cát Nhi vào thêm hương liệu thơm ngọt đốt lên để làm vừa lòng Hiên Đế.
Mùi hương vừa nồng lên Hiên Đế liền hưng phấn hơn, tay túm lấy tóc của Tuệ phi kéo đầu nàng ta sát vào long đ ĩnh nhỏ bằng bạc đang đốt hương liệu đặt bên cạnh hồ nước.
Tuệ phi bị dí sát vào long đỉnh, khói trắng tỏa lên làm cho ngộp thở ho sặc sụa.
Cố giọng kêu lên từng tiếng ngắt quãng:
- Minh… Minh Thượng… Thiếp… Thiếp… Khụ khụ…
Hiên Đế cười thỏa chí miệng nói:
- Nào nào ái phi… Nàng mau để mùi hương ngọt này thấm hết vào da của mình để bổn quân ngửi từ từ thưởng thức lại tư vị nó trên người của nàng.
Tuệ phi nghe vậy đành chiều Hiên Đế hết lòng nàng ta mặc dù bị Hiên Đế túm tóc áp sát long đỉnh cảm giác lúc này rất khó chịu, thở cũng khó khăn nhưng vì vừa lòng Hiên Đế Tuệ phi nhẫn nhịn cố để hương liệu áp lên người.
Hiên Đế ngày càng cao hứng, cảm xúc khoái lạc dâng lên đ ỉnh điểm.
Một Tuệ phi trong trắng yêu kiều giờ đây không đủ cái sức "trâu bò" của ngài ấy.
Hiên Đế liền thủ