[Lời nguyền xuất hiện lần đầu tiên tại Chương 8: Gặp nhau tại con phố London]
Vào một ngày cuối tuần nọ, Draco đã dắt vợ mình đi chơi công viên mà khi xưa cả hai đã từng đến. Harry nhìn trái nhìn phải một lượt bèn cảm thán: "Mới đây mà đã trôi qua lâu đến vậy rồi sao, mọi thứ khác xưa quá."
Cảm thán vài câu, Harry liền lên dây cót tinh thần, bắt đầu gia nhập vào đoàn người tham gia các loại trò chơi, Draco không một câu than mệt cùng tình yêu của mình chơi tất cả mọi thứ. Tuy trong quá trình xảy ra chút việc nhưng Draco cảm thấy bản thân có thể chịu được vì Harry.
Cả hai lên tàu hải tặc, Draco nghĩ nó chỉ là trò trẻ con, anh chẳng thèm thắt dây an toàn mà ngang nhiên quay sang ngắm nhìn Harry, đột nhiên chẳng một lời báo trước, con tàu bỗng lau mạnh về phía trước khiến anh vinh hạnh được ôm hun lưng ghế ở trước mặt. Tiếng cốp vang lên không nhỏ mà cục cưng của anh đang vô cùng hưng phấn nên chẳng hay biết gì.
Draco nhịn đau xoa xoa mặt, con tàu quỷ quái này, sinh ra để chơi hay đi đòi mạng người khác hả?
Đến trò thứ hai, Draco nhìn cái tàu lượn siêu tốc trước mắt, đầy cam chịu bước lên ngồi cạnh Harry, trong lòng nhủ thầm không sao em vui là được.
Đến trò thứ ba, hai chồng chồng đến thuỷ cung nhân tạo, người chơi sẽ có chuyến du ngoạn dưới lòng biển, ở đây có thể ngắm nhìn những sinh vật biển và cuộc sống dưới đại dương.
Harry nghe đến đó thì hai mắt sáng rực, kéo Draco đi mua vé, có thể thấy cậu thật sự rất thích, máy ánh cầm tay cứ tách tách liên tục từ khi vừa bước vào cửa. Cùng lúc đó, Draco đang trừng mắt với một con cá mập ngốc nào đó cứ đực bản mặt thối ra ngắm nhìn vợ anh. Cuối cùng nó bắt đầu cảm nhận được ác ý, nó nanh ác nhe răng khiến Draco tức giận đến nghiến răng, khí thế gì đó cũng phô ra hết mức có thể.
"Tạch"
Draco giật mình xoay người lại, thấy Harry đang bật cười khúc khích nhìn mình thì chỉ có thể gõ một cái lên mặt kính, còn làm ra vẻ mặt trêu tức với con cá mập.
Nó tức giận húc đầu vào cửa kính làm Harry giật mình một phen nhưng khi thấy mọi người xung quanh chẳng có chút gì lo lắng và cửa kính cũng không nứt nên cậu mới thôi sợ.
Harry không quên đánh nhẹ vào tay Draco ý cảnh cáo, "Còn quậy với cá mập, em thấy anh là chán sống thèm đi gặp tổ tiên rồi."
"Tại nó nhìn em kìa..." Draco ôm Harry vào lòng, hếch cầm nhìn con vật sau tấm kính, nở nụ cười đầy tao nhã: "Của tao. Của tao. Đây là vợ của tao."
"Anh thật là..." Harry thấy Draco đắc ý liền cạn lời. Anh còn có thể trẻ con hơn thế nữa không?
Hai người dắt tay nhau ra khỏi thuỷ cung, dừng trước vòng đu quay to lớn, Draco bất giác nhớ lại lời nói khi xưa. Tuy rằng bản thân đã lớn nhưng anh vẫn còn bài xích với vòng tròn lớn kia.
Draco bất giác níu lấy tay Harry, không cho cậu đi vào đó.
"Sao vậy anh?"
"Chỉ là... anh..." Draco ấp úng một lúc sau đó hạ quyết tâm nói ra: "Có một truyền thuyết nói