"Cấp báo!"
Voldemort nhíu mày, rời mắt khỏi công việc đang làm trong tay, "Nói đi."
"Có một nhóm người với quy mô không nhỏ đang tấn công Bộ phép thuật."
Nghe vậy, Voldemort liền đứng dậy chuẩn bị đến Bộ phép thuật xem xét tình hình, nào ngờ một cận vệ khác của nhà Malfoy lại chạy vào báo tin, anh ta nói: "Thưa ngài, bên Viện phép thuật Te Amo vừa báo tin, Chim ưng đỏ đột ngột tấn công, mong sự trợ giúp của ngài."
Tình thế cấp bách như hiện tại lần đầu tiên Voldemort được hưởng qua, hắn lấy chiếc gương liên lạc ra và gửi tin cho Dumbledore.
"Có một cuộc tấn công diễn ra ở Te Amo, ta không thể qua bên Bộ." Dứt lời, Voldemort ngắt kết nối rồi cầm theo khoá cảng biến mất.
Đến nơi, Voldemort nhìn thấy một loạt ánh sáng trắng từ bên ngoài đâm thẳng vào tấm màn bảo vệ của Viện phép thuật khiến mày hắn cau lại càng sâu hơn, một loạt người chỉnh tề mặc áo choàng đỏ, trên mặt đeo mặt nạ chim ưng đang không ngừng tấn công về phía bên này.
Bellatrix đang chiến đấu thì thấy Voldemort, cô nhanh chóng lùi về sau, tức giận nói: "Lord, bọn người này làm bầy tôi phát chán lên rồi!"
"Không khéo, ta cũng thấy vậy. Giết, không tha!" Lời nói của hắn như có ma thuật truyền vào tai những Tử thần thực tử, họ ngay lập tức phấn chấn hẳn lên, ai nấy đều trở nên điền cuồng, chẳng cần e dè nữa.
Đôi mắt Voldemort loé lên ánh đỏ lạnh lẽo, một thần chú vô tức vô thanh thình lình xuất hiện như cơn cuồng phong gió thét đi xuyên qua màn bảo vệ lao đến nhóm người áo đỏ mờ ám.
Nhưng giữa chừng lại bị chặn lại một thần chú khác, Voldemort nhìn thấy kẻ vừa xuất đầu lộ diện không khỏi nhếch môi cười: "Ta vẫn luôn muốn biết kẻ chỉ huy đội quân ngu xuẩn này là ai? Hoá ra cũng chỉ có vậy."
"Avada Kedavra!" Voldemort chẳng buồn trò chuyện, hắn chỉ muốn cho tên đáng ghét này cút đi càng sớm càng tốt.
Gã đàn ông không ai khác chính là Grover - người đi theo sau Calla, gã cũng không hề sợ hãi mà vung tay ném một Lời nguyền Chết chóc về phía Voldemort. Điều khó tin chính là Lời nguyền Chết chóc của Voldemort lại bị cản lại, hai lời nguyền va chạm vào nhau rồi tan biến giữa không trung.
Ở bên phía hai vợ chồng Malfoy và Quirrell, cả ba không tham dự trực tiếp vào trận chiến mà ở bên trong Viện thiết lập tất cả các kết giới bảo vệ những đứa trẻ, nhóm trẻ con vô cùng ngoan ngoãn ngồi yên trong phòng, chúng im lặng không khóc nháo hay gây bất kỳ động tĩnh gì như thể chúng sợ bản thân sẽ ảnh hưởng đến những người lớn. Hiểu chuyện đến đau lòng.
Narcissa cảm nhận được nội tâm bất an của chúng, bỗng cô nhớ về hai người con của mình nhưng cô chỉ có thể giấu nỗi buồn lo trong lòng và tập trung vào kết giới cũng như là trận chiến ác liệt ngoài kia.
"Chết tiệt! Bà mày phát cáu lên mất!!" Bellatrix tức đến nghiến răng, cô cảm giác như số lượng của đám đáng chết này giết mãi không hết mà lại có xu hướng càng lúc càng tăng. Mà ở xung quanh, những Tử thần thực tử khác cũng nhận ra điểm này.
Rodolphus vừa tiễn một tên lên đường thì dừng lại tìm kiếm xung quanh rồi bật cười mỉa mai, "Tên Honor phản bội, sao nó không đến đây để ta giết nó nhỉ."
"Đừng có suốt ngày Honor nữa! Anh nên câm miệng và tập trung vào trận chiến trước khi ta cho anh về với Slytherin." Bellatrix ếm cho tên đánh lén phía sau Rodolphus một lời nguyền chết chóc, còn không quên tặng cho Rodolphus một ánh nhìn "yêu thương" khiến cho gia chủ Lestrange ngoan ngoãn ngậm miệng.
Quay về với Voldemort, tiếp những lời nguyền bị phá vỡ không khiến cho Voldemort biến sắc, hắn ngay lập tức thay đổi chiêu thức, đối thủ càng mạnh hắn càng bình tĩnh, thái độ thong dong, không chút chật vật như một quý tộc có cốt cách cao quý.
"Giá mà ngươi thấy được dáng vẻ chật vật đáng thương của mình." Voldemort nói xong liền ngay tức thì tấn công, dù không lấy được mạng của gã đàn ông nhưng hắn tin mình sắp bứt kẻ này đến cực hạn. Chỉ cần một lỗ hỏng thì thắng thua sẽ rõ.
Grover nghe vậy trái lại khá bình tĩnh, sau đó gã nở nụ cười đầy quỷ dị. Lúc này, có một làn sương xám không biết từ đâu đột ngột xuất hiện bao kín mọi thứ xung quanh, kể cả Voldemort cũng bị nó ảnh hưởng. Nhân lúc đó, Grover cùng nhóm người im hơi lặng tiếng rút đi.
Ở trong làn sương mờ kia, Voldemort bỗng mở to mắt, trên gương mặt tràn ngập sự kinh hoàng - một biểu cảm mà hắn chưa từng có trước đây.
"KHÔNG! HARRY!!"
...
Lúc này, bên ngoài Hogwarts, thình lình xuất hiện một nhóm người, không nói không rằng tấn công vào trường học. Chúng thong thả đi xuyên qua cấm chú bảo vệ mà chẳng hề gặp bất kì trở ngại gì. Các giáo sư dù đã chuẩn bị tinh thần sẽ có cuộc tấn công nhưng khi thấy bọn người lạ mặt có thể dễ dàng bước vào Hogwarts, họ không khỏi tái mặt.
Một lời chú hắc ám phát ra, cuộc chiến đấu chính thức bắt đầu. Các học sinh ở các năm cao hơn đứng ở hàng đầu vươn cao đũa phép, còn những học sinh năm nhất, năm hai sẽ phụ trách bên trong trường.
Cuộc chiến diễn ra quá đỗi bất ngờ đối với các học sinh Hogwarts, bất kể là ai trong số họ