Ở một nơi khác, Calla không ngừng điều chế Thuốc Đa Dịch bản nâng cao, cho đến khi cô ta điều chế ra thành quả cũng đã là một tháng sau. Calla nhìn Cho Chang đang nằm trên giường, hô hấp nhẹ tênh như người sắp chết, cô ta không những không sót thương mà còn thầm vui mừng.
2
Thật may vì khi ấy cô ta quyết định giữ Cho Chang lại.
Calla cố nín thở uống hết Thuốc Đa Dịch, trong tích tắc cô ta biến thành bộ dáng của Cho Chang, cô ta sung sướng nhìn bản thân trong gương một lúc, sau đó mới đi tìm Grover.
Grover có vẻ khá kinh ngạc khi thấy Cho Chang xuất hiện trước mặt mình, nhưng khi nhận ra đó là Calla, gã chuyển sang hứng thú đánh giá cô ta.
"Thuốc Đa Dịch này là..."
"Hừ! Bản nâng cao, có thể che đậy mùi hương, ngụy trang phép thuật." Calla hơi hếch cằm đắc ý.
Grover thấy vậy không khỏi thầm mỉa mai, bộ dạng này có thể ngụy trang thành ai cơ chứ, với tính cách kiêu căng của cô ta không sớm thì muộn cũng sẽ lộ tẩy. Nhưng rồi gã lại nghĩ đến một ý định khác, đôi mắt gã lóe lên sát khí khó phát hiện.
"Vậy tôi cần làm gì cho cô?" Grover trong bụng là thế nhưng ngoài mặt vẫn giữ thái độ tôn kính đối với Calla.
"Kế hoạch là thế này..."
...
Cuộc tìm kiếm trong Rừng Cấm diễn ra khá suôn sẻ, Voldemort và Severus rất nhanh đã tìm được nhóm Bạch kì mã, tuy nhiên quá trình thì rất khó nói nên lời, không may còn trở thành ký ức khó phai của hai phù thủy tà ác
"AAAA! Là phù thủy Hắc ám." Một con bạch kì mã đột nhiên lên tiếng khi thấy hai người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Severus và Voldemort đồng loạt giật mình khi biết bạch kì mã cũng có thể nói chuyện.
Sau đó, họ thấy cả nhóm bạch kì mã đang nghỉ ngơi, uống nước bên bờ sông đều không hẹn mà cùng nhìn hai người một rắn. Bầu không khí rơi vào thinh lặng, một phút sau lại nháo nhào lên. Voldemort xin thề là hắn đã nghe thấy chúng cùng nhau hét lên: "Phù thủy Hắc ám! Là kẻ kế vị Slytherin xấu xa cùng tên Xà vương khó tính."
Tuyệt! Chúng còn biết cả ta!
Voldemort và Severus thậm chí còn chưa kịp nghĩ xem bản thân nên làm gì tiếp theo thì một dòng nước mát lạnh đã đổ xuống người cả hai, rào rào.
Severus: "..."
Voldemort: "..."
"YAYAA! Dòng nước này sẽ rửa trôi tội ác của các ngươi!"
Severus và Voldemort tiếp tục đứng hình tập 2.
1
Nagini kế bên sợ đến mức chui tọt vào một bụi cây tránh cho bản thân cô nàng sẽ trở nên ướt sũng.
"Được rồi, các con của ta." Lúc này, một con bạch kì mã lớn tuổi xuất hiện, nó chỉ vừa nói một câu thì các con bạch kì mã khác nhanh chóng lui đi, trước khi đi còn khá tiếc nuối nhìn hai tên phù thủy.
"Xin lỗi vì sự thất lễ của chúng ta." Bạch kì mã vừa dứt lời, cả hai cảm thấy thân thể rất nhanh đã khô ráo, ngoài ra tâm phép thuật cũng trở nên ấm áp lên.
Lời chúc phúc của Bạch kì mã.
Severus ngạc nhiên nhìn tia sáng màu lam đi vào cơ thể cả hai, trong phút chốc anh đã cảm nhận được mọi độc tố trong cơ thể gần như biến mất hết.
"Ta biết các con đến đây là để làm gì. Ta đã cho người kêu Lasia đến, các con phải chờ đợi một chút nhé."
Voldemort nghe vậy thì gật đầu, rồi hỏi: "Bà có biết chuyện của tương lai không?"
Bạch kì mã có vẻ như đang cười, nó nói: "Ta biết chuyện quá khứ, nghe được hiện tại và nhìn thấy tương lai. Con muốn biết chuyện gì?"
Voldemort mỉm cười, hỏi: "Trong tương lai, Harry của ta như thế nào?"
Severus cũng nghiêng đầu sang chăm chú lắng nghe.
Thấy thế, Bạch kì mã biến ra một tấm gương, bên trong thật sự phản chiếu hình ảnh tương lai. Voldemort và Severus kinh ngạc nhìn thân ảnh người con trai trong gương. Chỉ thấy Harry đang bế một đứa trẻ sơ sinh dỗ dành nó, bên cạnh là hai đứa trẻ sinh đôi tầm 5 tuổi đang chơi đùa cùng nhau. Như cảm nhận được gì đó, Harry trong tương lai nghi hoặc nhìn về phía hư không.
"Tom, Dray."
"Chuyện gì vậy, Harry?" Draco trưởng thành ngay tức thì xuất hiện trong phạm vi tấm gương.
"Em thấy hình như có ai đó đang nhìn chúng ta." Harry nghiêng đầu ngờ vực.
"Là ta và Snape ở quá khứ đang nhìn em." Lúc này, Voldemort bước đến.
Hắn ở tương lai nhìn xuyên qua lá chắn thời không và nói: "Grover là một tên nham hiểm. Hãy cẩn trọng ngay cả khi ngươi đã bắt được gã. Hãy nhớ, trường sinh linh giá."
Draco gật đầu đồng tình, sau đó như nhớ đến gì đó, anh chàng vội nói: "Cẩn thận, khế ước ma quỷ..."
Lời của Draco ở tương lai còn chưa dứt thì tấm gương cũng tan biến, hình ảnh bên trong cứ vậy mà biến mất.
"Các con biết đó, ở hiện tại thì không thể biết quá nhiều thứ ở tương lai." Bạch kì mã bước đến bên Voldemort và Severus, ôn hoà nói tiếp: "Các con đã đi đúng hướng rồi. Hãy cứ thẳng đường mà đi."
"Và bây giờ thì hãy giúp ta chăm sóc Lasia nhé."
Bạch kì mã vừa dứt lời, bên trong rừng truyền đến tiếng loạt xoạt rất lớn, kèm theo đó là một thân ảnh màu trắng bay vút về phía bên đây. Nó hí lên một tiếng rồi nghiêng đầu nhìn hai người, sau đó nó vui vẻ chạy tới bên cạnh Severus, ngửi ngửi rồi kéo từ túi áo của anh ra một chiếc khăn tay.
"Này, đó là của ta!" Severus nhíu mày đuổi theo Lasia, mặc kệ cho hành động của mình có bao nhiêu ấu trĩ, "Trả cho ta ngay."
Thấy cảnh này, Voldemort có chút kinh ngạc, không khỏi lầm bầm: "Chỉ là một cái khăn tay thôi mà."
Đột nhiên, có một bàn tay nhỏ bé nắm lấy góc áo Voldemort khiến hắn giật mình quay lại, hắn nghi ngờ nhìn đứa trẻ thình lình xuất hiện trước mắt.
"Ngươi đến khi nào?"
Đứa trẻ khoảng 3 tuổi, toàn thân từ tóc đến chân đều trắng muốt như người bạch tạng, ngũ quan vô cùng tinh xảo, tuy nhiên đối với Voldemort mà nói Harry của hắn mới là đứa trẻ xinh đẹp nhất.
"Tôi muốn được đi gặp Harry." Bé không trả lời câu hỏi của Voldemort, trái lại