"Vô sỉ, chỉ là luận bàn, tại sao ngươi lại dùng Ngũ Hành Lực " - Âu Viên Viên gằn giọng.
"Hắc hắc, đối đầu với vị Âu Gia Song Kiêu này, đệ nào dám giữ lại" - Chỉ thấy ngọn lửa năm màu dần bao phủ hai tay, nhất thời khiến gã trông như một ngọn đuốc sống.
Cái gì gọi là Ngũ Hành Lực ?
Cũng giống như Huyết Lực của Tôi Huyết Kỳ, đây là sức mạnh có được khi tu luyện đến Tôi Thể Đệ Thất Giai: Tôi Tạng.
Cơ thể người có Ngũ Tạng: Tim chủ Hỏa, Gan chủ Mộc, Thận chủ Thủy, Phế chủ Kim, Tỳ chủ Thổ, thông qua hấp thụ linh khí trong thiên địa mà không ngừng được cường hóa.
Một khi ngũ tạng biến hóa, chúng sinh ra một loại năng lượng được gọi là Ngũ Hành Lực.
Âu Định Hải bắt đầu tung đòn, thế công như vũ bão, khiến Âu Dương Phong không ngừng né tránh.
Giữa Tôi Tạng Kỳ và Tôi Huyết Kỳ, tốc độ di chuyển và phản ứng không chênh lệch nhiều, nhưng xét về sức công phá, Tôi Tạng Kỳ tuyệt đối nằm trên Tôi Huyết.
Âu Dương Phong cũng không ham cứng đối cứng với đối phương, liền thi triển thân pháp "Ma Du Tẩu".
Bộ thân pháp này tổng cộng có ba thức .
Nhất Thức "Ẩn Nặc", thu liễm khí tức đến mức tối đa, chuyên dùng để săn mồi hoặc bám đuôi kẻ địch.
Âu Dương Phong đã từng sử dụng thức này khi bám đuôi Mục Vạn Cừu.
Nhị Thức "U Ảnh", di chuyển nhanh như bóng ma trong đêm, khiến kẻ địch không tài nào nắm bắt.
Lúc trước hắn chỉ là Tôi Thể tầng hai: Tôi Bì đỉnh Phong, cơ thể chưa thể chịu được áp lực khi dùng Nhị Thức.
Nhưng hiện tại tấn thăng đến Tôi Huyết Sơ Kỳ, đã có thể sơ bộ sử dụng lại.
Nhị thức vừa ra, thân hình hắn không ngừng qua lại trái phải, nhanh đến mức để lại tàn ảnh.
Đòn đánh của Âu Định Hải tuy mạnh nhưng tuyệt nhiên không chạm vào nổi vạt áo của Âu Dương Phong, càng lúc gã càng mất bình tĩnh, mặc dù Ngũ Hành Lực giúp tu luyện giả gia tăng sức tấn công, nhưng thời gian duy trì cũng có hạn.
Càng đánh lâu, Ngũ Hành Lực trên tay hắn càng có dấu hiệu suy yếu, khi đó bản thân sẽ như cá nằm trên thớt, mặc cho đối phương xử lý.
"Âu Dương Phong, ngươi không có gan đánh trực diện với ta, chỉ dám chạy loăng quăng như vậy thôi sao ?"
Âu Dương Phong mắt điếc tai ngơ, một câu cũng không nói.
Hắn dựa vào kinh nghiệm, không ngừng luồn trái né phải, quần cho Âu Định Hải phải thở hồng hộc.
Thêm một lúc, ngọn lửa Ngũ hành trên tay gã cũng tắt ngúm.
Âu Dương Phong biết thời cơ đã đến, thân pháp "Ma Du Tẩu" phát động đến cực hạn, lao tới nhắm thẳng ngực đối phương, muốn cho gã một kích trí mạng.
Nào ngờ khuôn mặt Âu Định Hải đang nhăn như đít khỉ, chợt nở nụ cười gian xảo:
"Ngu xuẩn, tóm được ngươi rồi"
Chỉ thấy Ngũ Hành lực vốn đã tắt nay lại bốc lên, hai tay giơ ra nhắm thẳng vào đầu Âu Dương Phong đang lao đến.
Hóa ra từ nãy giờ gã chỉ giả vờ, mục đích chính là dụ đối thủ đến gần.
"Chết" - Âu Định Hải hét lên.
Đột nhiên, Âu Dương Phong bỗng dưng biến mất.
Thân hình thoáng cái đã lách qua hai bàn tay của đối phương, dùng một tư thế kỳ dị vòng ra sau lưng Âu Định Hải.
Thức thứ ba của "Ma Du Tẩu" - Hoán Ảnh phát động.
Đây cũng là chiêu thức khó nhất trong tam thức, đòi hỏi người sử dụng phải có lực hạ bàn cực vững để thi triển.
"Phàm Kỹ Cấp Chí Cực: Bát Vân Tồi Tâm Chưởng"
Tám chưởng cùng ra, liên miên bất tuyệt như sóng vỗ, đánh vào những điểm yếu hại trên thân của Âu Định Hải.
Gã như một con diều đứt dây, bay lên thật cao rồi rớt xuống.
Chỉ nghe Rầm một tiếng, thân hình đã nằm sõng soài trên mặt đất.
Âu Dương Phong ra tay cũng chừng mực, chỉ đánh trọng thương chứ không giết.
Tộc quy cho phép tranh đấu nhưng không cho phép giết người, nếu không sẽ bị nghiêm trị.
Thấy Âu Định Hải bị đánh bại, hai gã đi cùng không tin nổi vào mắt mình.
Đây thực sự là phế vật của Âu Gia sao, chẳng lẽ hắn đã hồi phục ?
Nghĩ đến cảnh mình từng cùng người khác chế nhạo Âu Dương Phong, trong lòng bọn họ không rét mà run, đôi chân như nhũn ra không biết nên đi hay ở.
"Đỡ hắn biến về đi" - Âu Dương Phong chắp hai tay sau lưng, đây chỉ là hai tên tay sai, còn không xứng cho hắn ra tay.
Hai gã như được đại xá, vội đỡ Âu ĐỊnh Hải vẫn đang bất tỉnh nhân sự, chạy trối chết.
Âu Viên Viên tiến đến gần:
"Phong ca, thực lực của huynh...?"
"Chưa thể so với thời kỳ đỉnh phong, nhưng chí ít hiện giờ đã có thể tu luyện" - Âu Dương Phong cười nói.
"Nhưng làm sao có thể " - Âu Viên Viên nghi hoặc hỏi, chấn thương của Âu Dương Phong vốn cần cường giả cấp Thánh mới có thể chữa trị.
"Ta cũng không biết.
Chỉ biết qua một đêm, kinh mạch đã khôi phục.
Đúng rồi, ta có thứ này cho muội " - Âu Dương Phong vừa nói, vừa lôi ra chiếc trâm cài màu phỉ thúy.
Âu Viên Viên nhìn món quà, tuy nó thua xa chiếc trâm cài khi nãy của Âu Định Hải, nhưng miễn là đồ do Âu Dương Phong tặng, nàng đều rất thích, liền nhẹ nhàng cài nó lên đầu.
"Có đẹp không" - Nàng tò mò hỏi.
"Rất đẹp" - Âu Dương Phong khen ngợi.
Âu Viên Viên cười.
Nàng vốn xinh đẹp, hiện giờ lại càng rạng rỡ như nắng xuân khiến Âu Dương Phong không khỏi có chút ngẩn ngơ.
"Phải rồi Phong Ca, huynh đánh Âu Định Hải thê thảm như vậy, hai người Âu Mã Thành và Âu Dương Huyền chắc chắn sẽ không để yên đâu" - Giọng nàng có chút lo lắng.
Nghe thấy ba từ "Âu Dương Huyền", trong lòng Âu Dương Phong thầm nổi giận.
Hành động khiêu khích của Âu Định Hải tuyệt đối có sự đồng ý của vị biểu đệ kia.
"Dương Huyền, ân oán giữa ta và ngươi, sớm muộn ta cũng sẽ trả đủ".
.....
Mặt trời dần lặn xuống, từ phía bên ngoài cổng, bộ ba Âu Dương Huyền đang trên đường trở về.
Suốt quãng đường, Lâm Uyển Nhi nhiều lần muốn khoác tay Âu Dương Huyền nhưng bị hắn nhã nhặn