Tần Vũ sau khi tiến vào bên trong bí cảnh khảo nghiệm truyền thừa, hắn liền cật lực chăm chỉ làm việc.
Từ khi bước ra từ truyền tống trận đến nay, hắn hết bay từ đông sang tây, lại bay từ trái sang phải, cẩn thận tìm kiếm thảo dược ôn dưỡng 500 năm trở lên khắp nơi.
Hắn đang cẩn thận đào lên một gốc Linh Chi 500 năm tuổi, đoạn lại từ tốn bỏ vào hộp ngọc, rối mới cất trong không gian giới chỉ.
Mấy ngày qua, hắn rất cần mẫn đào bới khắp nơi để thu thập những thảo dược này, đến nổi mà đất ở trong bí cảnh khảo nghiệm truyền thừa gần khu vực truyền tống trận đã vô cùng tơi xốp rồi a.
Mấy lão trưởng bối trong tông thấy một cảnh này lại ồ lên một mảnh ngạc nhiên, tên Tần Vũ này dường như rất hứng thú với thảo dược a!
Nhìn đống đất tơi xốp phía sau lưng hắn, mấy lão giả phụ trách trồng trọt thảo dược trong tông gật gù liên tục, tấm tắc khen ngợi.
- Tên này quả là có thiên phú trồng trọt, đào thảo dược a.
Gốc thảo dược, đến cái rễ hắn đào lên cũng hoàn mỹ không sót lại cái gì, thật là cẩn thận tỉ mỉ.
- Dược liệu đào theo kiểu này hoàn mỹ bảo toàn thập phần công hiệu đi!
- Thiên huynh à, tên đệ tử này của huynh thật là cẩn thận tỉ mỉ a! Nếu hắn không bái huynh làm lão sư, ta thật muốn thu hắn vào môn hạ a!
Nếu mấy lão mà biết, hắn vì hám tài, nên cả cọng rễ cũng không bỏ qua nên mới đào lên như vậy, chắc thổ huyết mà chết a!
Thiên trưởng lão ngược lại, hắn hiểu rõ đệ tử thân truyền của mình muốn làm cái gì, lão bây giờ hận không thể lao vào trong đó, đá cho hắn mấy cái!
Đệ tử trong tông vào đây liền lập tức lao vào chiến đấu thể hiện kỹ năng, chỉ một số ít đệ tử có thiên phú luyện đan hoặc luyện kim mới tỏa ra ghi chép, quan sát cẩn thận tỉ mỉ thảo dược cùng mạch khoáng trong này.
Còn trường hợp đặc biệt như Tần Vũ, từ lúc khai tông lập phái đến bây giờ, mấy lão mới được chứng kiến đi!
...
Tần Vũ phủi phủi tay đứng dậy, vùng ngoài này hắn đã thu thập thảo dược ôn dưỡng 500 năm sạch sẽ rồi a! Hắn ngó qua một lượt xem xem mình có sót lại cộng cỏ 500 năm ôn dưỡng nào không, rồi hắn mới an tâm bước đi, thẳng hướng sâu vào sâm lâm mà tiến vào!
"Di! Có đối thủ cạnh tranh"
Trước mặt Tần Vũ hiện lên hình bóng quen thuộc, Tô Nhã Tịnh, nàng đang cẩn thận quan sát tỉ mỉ từng gốc cây ngọn cỏ, hơn nữa còn ghi chép xuống điều kiện sinh trưởng xung quanh của gốc thảo dược, làm tài liệu đối chiếu bổ sung với điển tịch trong tông môn.
Nàng vốn dĩ là một thiên tài luyện dược trong tông môn, các trưởng bối đối với hành động của nàng rất là hài lòng.
Tần Vũ mắt thấy nàng đang quan sát tỉ mỉ, hắn sợ nàng cướp mất gốc Hàn Long Thảo 1000 năm tuổi này, liền lập tức lao lên.
Hai tay hắn vô cùng thành thục, từ trong nhẫn trữ vật, hắn lấy ra một cái xẻng làm bằng huyền mộc, loại chuyên dùng để đào thảo dược, một tay ấn ấn lên đất, cẩn thận dò mạch rễ cây, rồi tiến hành đào xuống, miệng nhanh nhảu lấp liếm:
- A! Tô muội muội, ta vừa nãy đã thấy gốc thảo dược này rồi, mà mải đuổi theo ma thú nên bây giờ mới quay lại, nên cũng tính là ta thấy trước a!
Miệng vừa nói dứt câu, hắn đã đào xong gốc thảo dược, bỏ gọn gàng vào trong hộp ngọc, cất vào không gian giới chỉ.
Tô Nhã Tịnh mắt chữ a, mồm chữ o, đứng chết lặng nhìn hắn.
Bỗng nàng khúc khích cười thành tiếng rồi nói:
- A! Ta không ngờ huynh ngoài một thân chiến lực mạnh mẽ ra, lại còn đào thảo dược nhuần nhuyễn, lô hỏa thuần thanh như vậy a!
- Ha ha, Nhã Tịnh muội muội quá lời, chút tài vặt mà thôi, không đáng nhắc tới.
Muội đây là đang làm cái gì a?
Hắn là sợ nàng cạnh