Tần Vũ vì mải mê thu thập linh thảo, mà hắn cùng Tô Nhã Tịnh bước chân vào lãnh địa của Luyện Hư trung kỳ yêu thú lúc nào không hay.
Hắn đào xong gốc thảo dược, chợt nhận ra có điều gì đó không đúng, vùng này chân chính mà nói đã là sâu bên trong sâm lâm của bí cảnh rồi, vậy mà một con ma thú cũng không có.
Ở vùng ngoài thì không nói, hắn thả ra khí tức Hóa Thần Kỳ cao thủ, trực tiếp dọa bọn ma thú hoảng sợ bỏ chạy, hoặc hắn trực tiếp một hai chiêu chém chết.
Đằng này, từ nãy đến giờ, lại không thấy hình bóng của một con ma thú nào.
Bành!
Hắn theo bản năng tự nhiên, một tay ôm eo Tô Nhã Tịnh, bàn tay đỡ lấy mông nàng, một tay rút ra mộc kiếm, đạp chân nhanh chóng thoái lui về sau, tránh một trảo tập kích bất ngờ kia.
Nhìn thấy ma thú, hắn không vội lao vào chiến đấu, trước lùi lại quan sát, xác định đối phương, rồi hắn mới lao vào.
Đây cũng là phong thái chiến đấu trước giờ của Tần Vũ, cực kỳ cẩn thận.
- Ám Lôi Báo, Luyện Hư trung kỳ yêu thú!
Tay hắn vẫn ôm Tô Nhã Tịnh, lúc nãy cấp bách như vậy, nhưng cái tay hắn vẫn là nhanh nhẹn, bóp nhẹ một cái.
Tô Nhã Tịnh bị hắn sờ mông bất ngờ, có chút ngượng ngùng xấu hổ, đoạn lén lén ngước nhìn hắn.
Bây giờ nàng đang ở trong lòng hắn, mùi hương của hắn thật là hấp dẫn mê người.
"Tỷ tỷ nói quả thực không sai, cái tay của huynh ấy thật là hư a!"
Hắn thả nàng ra rồi bao bọc nàng ở phía sau, con Ám Lôi Báo này tập kích thất bại, cũng vờn quanh hai người thăm dò, nhe nanh gầm gừ.
Luyện Hư trung kỳ yêu thú linh trí đã khai mở rất nhiều, nên nó vô cùng cẩn thận quan sát Tần Vũ, xem xem có thể hạ được hắn hay không.
Con Ám Lôi Báo này thân hình to lớn, tứ chi đã cao ngang bằng Tần Vũ.
Tu sĩ Nguyên Anh kỳ trở xuống mà bị nó chụp một trảo, liền trực tiếp bị chấn nát nhục thân.
Hơn nữa bẩm sinh, nó đã mẫn cảm với lôi điện, mặt khác mãnh lực của nó lại vô cùng lớn.
Kết hợp với một thân tốc độ cực nhanh, nó chân chính là vua sát thủ trong ma thú sơn mạch.
Quan sát một hồi, xác định khí tức của Tần Vũ chỉ là Hóa Thần trung kỳ (ngũ trọng thiên), nó liền nhảy bổ tới.
Tần Vũ cũng chỉ đợi có vậy, hắn chém ra một chiêu Liệt Diệm Trảm, bay thẳng về phía Ám Lôi Báo, con báo đen này vậy mà cực kỳ nhanh nhẹn, lách người trên không né được chiêu này của Tần Vũ.
Không đợi nó đáp đất, Tần Vũ đã oanh tới một chưởng Thiên Lôi Kiếp.
Bành!
Con ma thú, bất ngờ bị trúng chiêu, văng ra xa, bốn chân nó nhanh chóng chế trụ thân hình, nó lấy đà, đột nhiên thuấn di tới chỗ Tần Vũ.
Chỗ nó lướt qua, khí tức lôi điện để lại trên không trung, lập lòe, nổ tí tách vài đợt rồi mới biến mất.
Oành!
Tần Vũ giơ mộc kiếm lên đỡ, đồng thời tay kia vỗ Xuy Hỏa Chưởng vào eo nó, hất nó văng qua một bên, rồi nhảy lùi lại.
Bên ngoài nó có một lớp cương khí hộ thể, nên Dị Hỏa chưa có bén tới thân nó, nó lắc nhẹ mình biến mất tại chỗ, xuất hiện xa xa, nó làm như vậy là để thoát khỏi Dị Hỏa đang đốt không ngừng bên ngoài cương khí hộ thể.
"Di! Thông minh như vậy"
Tần Vũ nghĩ nghĩ.
Lại nhanh tay, hạ xuống một tờ phù lục, hắn đang thiết lập trận pháp.
Đoạn hắn lại chém Phong Sát liên miên không dứt về phía lôi báo, nó nhanh nhẹn né tránh, bị Tần Vũ dồn về một phía.
Nó vừa đến tảng đá, Tần Vũ khởi bạo Vạn Lôi Phù.
Đoàng!
Đang đà nhảy tới, né chiêu của Tần Vũ, nó bị oanh trúng, ngất ngư choáng váng, Tần Vũ lại khởi Long Ngâm Phù, trấn thêm một đợt nữa.
Lập tức cấp tốc xúc thế, chém ra một kiếm Sát Thiên kiếm kỹ.
Bành!
Con Ám Lôi Báo, đang choáng váng, lại bị Tần Vũ oanh tới tấp, lập tức trúng chiêu, cương khí hộ thể bị chấn vỡ, Dị Hỏa bắt lên thân nó.
Nó dùng cái đuôi, mạnh mẽ quạt một tia chân khí bén ngót, cắt bỏ phần da bị dính dị hỏa, máu tươi chảy ra, nó điên tiết nhìn Tần Vũ, gầm lên một tiếng.
Uômmmmmm!
Bỗng nhiên tốc độ nó cực nhanh, một trảo lao tới.
Bành!
Lôi điện nổ đì đùng ngay chỗ Tần Vũ mới đứng vừa nãy.
...
- Tiểu tử này tốc độ thật nhanh a!
- Ta thấy hắn lâm trận không hoảng, cực kỳ bình tĩnh, có phong phạm của lão phu năm đó!
Mấy vị trưởng lão tấm tắc khen ngợi một màn thể hiện này của Tần Vũ.
...
Mà lúc này bên trong, Tần Vũ chưa kịp định hình, đã bị nó đánh tới.
Bành!
Mãnh lực của nó thật lớn, Tần Vũ trúng chiêu, văng mạnh ra sau, hai tay ẩn ẩn đau nhức.
"Thật mạnh a!"
Tần Vũ vừa nghĩ, vừa cấp tốc lui ra xa nó, hơn nữa, cố ý dẫn dụ nó ra xa phạm vi của Tô Nhã Tịnh đang ẩn nấp, một bên lại âm thầm hạ xuống phù lục.
Con yêu báo bị đau, thêm nữa càng chiến càng hăng, liên tục công kích Tần Vũ.
Bành! Bành!
Bây giờ chiêu thức đã càng ngày càng mạnh, uy lực càng lúc càng lớn, hắn và con lôi báo bây giờ đã không còn thăm dò đối phương nữa, thoáng chốc một người một báo điên cuồng đánh giết lẫn nhau.
Cây cối xung quanh liên tục bị chiêu thức của một người một báo, sinh sinh trấn nát, phong áp thổi bụi đất bay mù mịt.
Bành! Bành!
Con Ám Lôi Báo, hung hăng nhảy bổ về phía Tần Vũ, hắn dùng Tam Thiên Lôi Động đột nhiên thuấn di qua một bên, cực tốc chém ra một chiêu Phong Vân Kiếm kỹ.
Oành!
Con báo lắc lư cái cổ, hộ cương chân khí của nó, cường ngạnh đỡ được một chiêu này, cũng nhanh chóng bị chấn nát, nó choáng váng lảo đảo lùi lại.
Tần Vũ xác định vị trí nó lùi lại, cực tốc gọi ra Kiếm Trận - Vạn Kiếm Quy Tông.
Xiu xiu xiu!
Oành!
Một loạt chân khí hình kiếm liên tục oanh xuống chỗ lôi báo vừa lùi lại, hộ thân cương khí chưa kịp kết lại, nó đau đớn trúng chiêu, khắp người rướm máu, gào thét lùi lại.
Tần Vũ không cho nó ngưng tụ lại hộ thân cương khí, chém liên tiếp Phong Bạo và Phong Sát về phía lôi báo, bao phủ cả một vùng rộng lớn.
Đùng!
Phong áp vừa tới, Tần Vũ khởi bạo Liệt Diệm Trảm