Bây giờ, bí cảnh khảo nghiệm truyền thừa cũng đã kết thúc được mấy tháng.
Lần khảo nghiệm đó, Ngạo Dương và Tần Hạo cũng đạt được cơ duyên của chính mình, nhận được truyền thừa công pháp thích hợp từ các vị tiền bối thượng cổ Thanh Vân tông.
Hơn nữa, Tần Hạo bởi vì chuyện này mà được tấn thăng thành đệ tử nội môn.
Bây giờ, chỉ cần hắn cố gắng chăm chỉ tu luyện trong mấy năm tiếp theo, thể hiện thật tốt liền sẽ có cơ hội tấn thăng đệ tử nội môn hạch tâm.
Tần Vũ mắt thấy hai cái thủ hạ thân tín của mình liên tục nhận được cơ duyên, liền càng vui vẻ, thủ hạ dưới trướng càng mạnh, sau này hắn càng dễ hành động hơn.
Hắn liền cho Tần Nhược Tuyết mang đan dược và nguyên liệu luyện kim, sang tặng cho hai người bọn họ, coi như là phần thưởng khích lệ.
Tần Hạo, Ngạo Dương hai người nhận được lễ của Tần Vũ hết sức vui vẻ, lại càng cảm thấy mình may mắn khi chọn đúng minh chủ.
Tần Vũ là vậy, bình thường đều đối xử rất tốt với thủ hạ, cái gì đáng thưởng liền thưởng, cái gì phải phạt liền phạt, thưởng phạt nghiêm minh, chí công vô tư.
Cho nên thủ hạ dưới trướng rất tin phục hắn, một lòng một dạ vì hắn ra sức làm việc.
Mà cũng chính nhờ điều này, mà đệ tử trong tông đến xin gia nhập thế lực riêng của Tần Vũ ngày càng nhiều, nhưng Tần Vũ không có ồ ạt tuyển vào, mà chọn lọc những cá nhân ưu tú nhất, đưa về dưới trướng.
Phút chốc, thủ hạ dưới trướng Tần Vũ bây giờ cũng trên dưới 300 người, đều là đệ tử tinh anh ở ngoại môn lẫn nội môn.
Nhờ vậy Tần Vũ thuận lợi thu đến tay hơn 300 mỏ khai khoáng, mỏ thượng hạng cũng đã có tận 6 mỏ, một phần năm tầng 1 tháp tu luyện, một phần tám tầng 2 tháp tu luyện và một phần mười tầng 3 tháp tu luyện, phải nói là sinh ý ào ào không dứt.
Tần Vũ tuy cường ngạnh vô sỉ đi "trợ giúp và thu mua" sinh ý từ các thế lực trong tông môn, nhưng chung quy lại mà nói, hắn hành sự cũng rất có chừng mực, cũng biết đâu là điểm dừng, nên người khác cũng không có thể nói gì hắn.
Hơn nữa, dù cho có dị nghị gì, thực sự họ cũng ngại va chạm với Tần Vũ, một là ngại lão sư hắn, sau là lão tổ Tần gia, hai là một thân chiến lực và danh khí của hắn ở trong thượng cổ Thanh Vân tông cũng không nhỏ.
Một mặt, hắn bình thường hành động chính trực, lễ nghi đúng mực, cũng chả chủ động trêu chọc, gây thù kết oán với ai bao giờ.
Nên các vị sư huynh, sư tỷ trong tông môn cũng khó kiếm cớ gây khó dễ được với hắn.
Dù gì hắn cũng chưa động chạm đến sinh ý ở nội môn của bọn họ.
Nếu như nói bọn họ có muốn giết Tần Vũ, bọn họ cũng âm thầm chờ đợi thời cơ, ví như truy sát hắn trong bí cảnh, đỡ lộ liệu và an toàn hơn cho bọn họ rất nhiều.
Không không đi công khai kiếm chuyện với một đệ tử thân truyền của Thái thượng lão tổ Độ Kiếp kỳ cảnh giới, thì thật đúng là não úng mà.
...
Hiện tại, Tần Vũ là đang chờ đợi ba cái pháp bảo làm trận nhãn của Luyện Ngục Đại Trận đang được người trong nhà hộ tống đưa đến cho hắn.
Vốn dĩ Tần Vũ định sử dụng chức năng luyện kim của hệ thống, nhưng hắn chợt nhận ra là mình không có tăng điểm cho thiên phú luyện kim.
Nên hắn đành nhờ Tần gia lão tổ ra mặt nhờ Luyện Kim Sư đứng đầu Đông Vực hỗ trợ hắn luyện chế ba cái pháp bảo này.
Bất quá cái giá phải trả cũng không nhỏ, Tần Vũ phải bỏ hẳn một cánh cửa vạn năm huyền thiết để vừa làm nguyên liệu luyện chế pháp bảo, vừa là tiền trả công cho lão phụ nhân đó.
Tần Vũ là tiếc đứt ruột a!
Lăng thống lĩnh mang theo ba cái pháp bảo, gấp gáp tiến vào đưa cho hắn rồi nói:
- Thiếu chủ, vật ngài cần đều ở trong này!
- Ân, ta biết rồi, người có thể lui.
Tần Vũ sau khi đi vào mật thất