Tần Vũ trong ba ngày vừa qua, từ trong các tài liệu của gia tộc và tông môn, hắn liền biết được Táng Địa thật ra là chiến trường xảy ra trận đại chiến giữa thượng cổ tu sĩ và ngoại tộc xâm lấn.
Trận chiến ngày đó cực kỳ khốc liệt, quân số hai bên chết như ngả rạ, khắp nơi bên trong chiến trường thây chất thành núi, máu chảy thành sông.
Lâu ngày, dư uy chiêu thức, pháp trận còn sót lại kết hợp với sát khí cùng lệ khí hình thành nên các khu vực gọi là Thiên Phạt trong Táng Địa.
Sở dĩ gọi như vậy, là bởi vì tu sĩ chẳng may đi lạc vào khu vực Thiên Phạt, thường sẽ bị lệ khí quấn thân, cực kỳ xui xẻo.
Hơn nữa dư uy chiêu thức cùng trận pháp trải qua sát khí mài dũa trở nên cực kỳ hung bạo.
Tu sĩ lạc vào đây, nếu không cẩn thận, nhục thân sẽ bị trấn nát, Nguyên Anh bản mệnh sẽ bị lệ khí nuốt chửng.
Dần dà cứ như vậy, khắp nơi trong Táng Địa sinh trưởng nên yêu vật kỳ dị, Lệ Quỷ, cực kỳ hung ác.
Lệ Quỷ cảnh giới cao có thể trực tiếp tấn công vào thần hồn, Nguyên Anh bản mệnh của tu sĩ.
Mặt khác, Lệ Quỷ chỉ có thể bị đả thương bởi vũ kỹ Hỏa hệ và Lôi hệ, hoặc bị dọa lui bởi ánh sáng mặt trời.
Lại thêm bản tính hiếu sát, một khi bị bọn chúng bám theo, thì thật là phiền phức, liên miên không dứt, không chết không thôi.
Cho nên tu sĩ tiến vào bên trong táng địa đều học một ít công pháp hỏa hệ hoặc lôi hệ phòng thân.
Mặc dù khốc liệt như vậy, nhưng có không ít tu sĩ tiến vào đây mang hy vọng tìm kiếm cơ duyên, nhặt được bảo bối hoặc không gian giới chỉ của thượng cổ tu sĩ.
Hơn nữa, nơi này trước đây vốn dĩ rộng lớn, trù phú, là nơi các thượng cổ tông môn đứng đầu thời đó tập trung xây dựng sơn môn chiếm cứ phát triển.
Cho nên bên trong Táng Địa còn sót lại rất nhiều bí cảnh truyền thừa, nhưng vì càng đi sâu vào bên trong mức độ nguy hiểm càng lớn, nên đa số đều bị bỏ sót đến tận bây giờ.
Mặt khác, những bí cảnh của các tông môn ở khu vực Táng Địa này, đa số đều là sợ ngoại tộc tràn vào bí cảnh cướp đoạt truyền thừa, phá hủy bí cảnh nên che giấu rất sâu, nếu như không có chỉ dẫn khó có thể tìm ra.
Hơn nữa, nếu có vô tình tiến vào được, cũng khó nói trước, trong này tầng tầng lớp lớp cấm chế, yêu thú mạnh mẽ trấn giữ bảo vệ truyền thừa.
Tần Vũ hiện giờ đang cấp tốc phi hành theo sau lão sư của hắn, vượt qua ma thú sơn mạch, tiến về Táng Địa.
Xa xa trước mặt, một vùng rộng lớn bị bao phủ bởi lệ khí màu đen lượn lờ, cực kỳ u ám, dần dần xuất hiện trong tầm mắt.
Càng về gần táng địa, mùi tanh của huyết nhục, mùi thối rữa của xác chết càng bốc lên nồng nặc.
Khắp nơi trong táng địa, cây cối một mảnh trơ trọi, héo úa, không có lấy một lá cây.
Những cái cây này, hấp thu lệ khí mà trở nên như vậy, nó cũng là một cơ ác mộng đối với tu sĩ.
Ngày trước, khi tu sĩ còn chưa phát hiện ra, dựa theo thói quen, tìm bậy bạ một cái gốc cây nghỉ ngơi, liền bị gốc cây này, sinh sinh đâm chết, lấy huyết nhục tu sĩ làm dinh dưỡng, lại hút lấy Nguyên Anh bản mệnh của họ nâng cao tu vi.
Thật giống hệt Huyết Ma Bồ Đề thụ, nhưng chỉ khác là bọn chúng bị chôn chặt ở một chỗ, hơn nữa, giống với Lệ Quỷ bọn chúng sợ ánh sáng mặt trời, hỏa hệ và lôi hệ vũ kỹ.
- Ngươi đã nhớ kỹ những vị trí an toàn chưa.
Thiên trưởng lão ân cần hỏi Tần Vũ.
- Đệ tử đã nhớ rõ.
Tẫn Vũ cẩn thận đáp lời lão.
Sở dĩ gọi là khu vực an toàn, bởi vì bên trong Táng Địa khắp nơi bị may mù che lấp, một mảnh u ám, tối tăm.
May mắn thay, một số khu vực, được lão thiên che chở, ánh sáng chiếu đến, hoặc một số khu vực thiên phạt, hỏa hệ và lôi hệ vũ kỹ nồng đậm.
Tu sĩ khi bị Lệ Quỷ bám lấy truy sát, có thể tiến đến những khu vực này tạm thời trú ẩn đợi bọn chúng bỏ đi, nên mới được gọi là khu vực an toàn.
Thực chất cũng chỉ là tìm một tia sinh cơ trong cửa tử mà thôi.
- Từ chỗ này trở đi, phải tuyệt đối bám sát lão phu, tránh phiền phức nhiều nhất có thể.
Đoạn lão lại cẩn thận dặn dò.
- Đệ tử đã rõ.
Tần Vũ mau chóng đáp lại lời của lão.
Chuyện lần này kể ra có chút phức tạp, dài dòng.
Bắt đầu từ thượng cổ Thanh Vân tông trước, giống như bát đại thượng cổ tông môn khác còn sót lại đến giờ, trước đây bọn họ là các tông môn phụ thuộc, chịu trách nhiệm mang theo một phần truyền thừa của tông môn chạy nạn về phía bắc mở mang, khai hoang cho nhân tộc, đặt những nền móng đầu tiên ở đây, hy vọng có thể bảo toàn được nhất mạch truyền thừa cho thế hệ sau.
Cũng nhờ vậy mà may mắn tránh được một hồi kiếp nạn.
Nhưng cũng không khá hơn là bao nhiêu, truyền thừa ở tông môn phụ thuộc chân chính còn kém xa tông môn thượng nguồn rất nhiều.
Thượng cổ Thanh Vân tông là tông môn phụ thuộc của Tiên Sơn, là tông phái đứng đầu trong thời đại thượng cổ.
Trong trận đại chiến với ngoại tộc xâm lấn, Tiên Sơn chỉ có thể cho một vài trưởng lão, cùng một ít đệ tử xuất sắc mang theo một phần truyền thừa tiến về phía bắc khai tông lập phái.
Phần lớn truyền thừa còn lại cất giấu trong bí cảnh, bảo vệ đến cùng, hy vọng đời sau có thể quay lại tiếp nhận truyền thừa, tiếp tục đưa Tiên Sơn quay lại đỉnh cao ở Thiên Huyền Đại Lục.
Lão tổ của lão, mấy nghìn năm qua liên tục dẫn người đi vào tìm kiếm nhưng không có kết quả, bởi vì pháp trận ẩn giấu quá sâu, pháp bảo định vị của tổ tông để lại, không hiểu sao bị mất dấu không thể truy đến, có lẽ là do lệ khí đã thay đổi một phần trận pháp.
Một mực như vậy thẳng đến mấy năm trước, pháp bảo định vị bắt đầu cảm ứng lại vị trí của Tiên Sơn bí cảnh truyền thừa.
Bí cảnh này vậy mà di chuyển liên tục, không theo quỹ đạo nào, ở sâu trong khu vực của Táng Địa mà ẩn nấp.
Bây giờ Tần Vũ và lão đang theo tín hiệu của pháp bảo cảm ứng mà đi đến, hy vọng có thể tiến vào bên trong Tiên Sơn bí cảnh truyền thừa.
Lại nói đến vì sao lão phải mang theo Tần Vũ, bởi vì cái bí cảnh truyền thừa