Tần Vũ đang nghỉ ngơi bên trong một gian phòng ở đình viện dành để đón tiếp sứ đoàn ngoại quốc, thì bất chợt Bối Nhĩ La đến gặp hắn nói là có chút chuyện cần nhờ hắn làm.
Bối Nhĩ La nói:
- Lục huynh, ta cần huynh đưa tin này đến cho gia tộc tể tướng Ngô quốc!
Tần Vũ cẩn trọng nói:
- Tin mật ?
Bối Nhĩ La gật đầu, sau đó nói mật hiệu cho Tần Vũ, rồi mới rời đi.
Tần Vũ cầm ngọc giản trên tay, lập tức tiến về gia tộc tể tướng Ngô quốc.
Thật ra tin này mà nói cũng chẳng phải là tin mật hay hệ trọng gì, chỉ là địa điểm gặp mặt trao đổi thông tin giữa hai bên, có lộ ra cũng chẳng sao, đổi một chỗ khác là được, đồng thời cũng biết Tần Vũ không thể dùng, trực tiếp giết chết.
Chủ yếu Bối Nhĩ La muốn nhân cơ hội này đánh giá Tần Vũ một hai, xem xem, hắn là người có thể tin tưởng được hay không.
Tần Vũ nhận nhiệm vụ liền hiểu rõ, cái này chẳng qua là Bối Nhĩ La muốn thử thách hắn, chứ không thể nào mới làm một lần nhiệm vụ liền giao cho hắn đi đưa tin hệ trọng được.
Tần Vũ chính vì biết như vậy liền vô cùng thể hiện cho Bối Nhĩ La xem, những chiêu trò này hắn lại quá rõ, thoắt cái Tần Vũ đang mang tin của gia tộc tể tướng Ngô quốc về cho tên họ Bối.
Bối Nhĩ La đọc tin trong ngọc giản xong liền vỗ vai Tần Vũ, rồi nói:
- Đa tạ Lục huynh!
Sau đó rời đi khỏi nơi nghỉ ngơi của Tần Vũ, Bối Nhĩ La hỏi cao thủ ẩn giấu một bên:
- Thế nào ?
Tên này vội nói:
- Không có gì bất thường, hành động vô cùng cẩn mật!
Bối Nhĩ La gật đầu, trong lòng vui vẻ hẳn lên, có lẽ lần này thật sự hắn thu được một cái trưởng lão khách khanh vô cùng đáng tin cậy.
Bây giờ chỉ cần bỏ thêm thời gian xây dựng tình cảm với Tần Vũ để hắn dốc lòng làm việc cho Bối Nhĩ La là được.
Cuộc gặp gỡ bí mật tiếp theo, quả như Tần Vũ dự đoán, hắn không được tham gia, chỉ ở ngoài xa canh chừng bảo vệ, còn Bối Nhĩ La cùng một vị lão nhân thần bí tiến vào mật thất bên trong bàn chuyện.
Lão nhân thần bí lúc này mở lời nói chuyện:
- Bên này các ngươi chuẩn bị như thế nào rồi ?
Một lão già mặt mũi đầy tàn nhang, chậm rãi nói:
- Gần như đã xong, chỉ cần một mồi lửa nữa mà thôi!
Lão nhân thần bí cũng gật đầu đáp lại, lão cười lạnh rồi nói:
- Bên ta cũng vậy, có lẽ phải hy sinh một vài người!
Bối Nhĩ La nói:
- Tiểu bối có thể giúp một tay.
Lão già mặt đầy tàn nhang hỏi lại:
- Bối công tử có diệu kế gì ?
Hắn nói to nhỏ với mấy người một hồi, rồi hai lão chỉnh sửa kế hoạch một tý rồi nhất trí hành động.
Hai ngày sau, bí cảnh tỷ võ giao lưu luận bàn hai nước bây giờ chật kín người, Bối Nhĩ La đang tỷ võ với nhị hoàng tử Ngô quốc, lúc này giao chiến đang vô cùng kịch liệt, ẩn ẩn cũng đã đến hồi kết, lúc này đột nhiên Bối Nhĩ La lạnh lùng phế một tay của nhị hoàng tử Ngô quốc.
Bên ngoài một mảnh xôn xao bàn tán, tỷ võ giao lưu giữa hai quốc gia mà lại ra tay tàn độc như vậy, không biết là muốn làm gì.
Hoàng đế Ngô quốc liền tức giận nói:
- Tam công chúa, Thương quốc các ngươi đây là muốn giao hảo với Ngô quốc chúng ta sao?
Tam công chúa trong lòng cấp bách, cái tên Bối Nhĩ La này làm cái gì vậy chứ, nàng cung kính nói:
- Bệ hạ, chuyện này chỉ là hiểu nhầm, tỷ võ luận bàn đao kiếm vô tình, Thương quốc chúng ta sẽ bồi thường thỏa đáng!
Tể tướng Ngô quốc nói:
- Ta lại thấy Thương quốc các ngươi cố tình làm như vậy, nhị hoàng tử đã sức cùng lực kiệt, vốn dĩ hai bên nên dừng lại mới phải, hà cớ gì phải ra tay nặng như vậy ?
Bên trong tỷ võ bí cảnh, Bối Nhĩ La sợ chưa đủ loạn, lại nói:
- Ài, ta không nghĩ Nhị hoàng tử người lại yếu đến phế vật như vậy!
Nhị hoàng tử Ngô quốc giận dữ nói lớn:
- Ngươi … ngươi…!
Rồi nhị hoàng tử Ngô quốc đột nhiên thả ra khí tức của lão tổ hoàng thất, oanh sát về phía Bối Nhĩ La, Bối Nhĩ La cười lạnh, cũng thả ra khí tức của lão tổ Bối gia.
Hai bên từ luận bàn tỷ võ đột nhiên oanh sát nhau, Tam công chúa hoảng hốt hét lớn:
- Mau dừng tay!
Bành! Bành!
Bởi vì Bối Nhĩ La chuẩn bị sẵn kế hoạch oanh sát địch nhân nên chiếm ưu thế hơn hẳn nhị hoàng tử, thoáng chốc, Bối Nhĩ La đã có thể oanh nát nhục thân của nhị hoàng tử.
Lúc này bên trong bên ngoài vô cùng hỗn loạn, Tần Vũ thấy vậy, cũng nhân lúc hai bên rối như tơ vò, thủ vệ nườm nượp lộn xộn lao vào bên trong bí cảnh, cực kỳ bí mật gài lên thân một tên thủ vệ Ngô quốc, một pháp bảo tiêu hao có chứa vũ kỹ Xuy Hỏa Chưởng ngũ sắc.
Đột nhiên, phía bên kia, một tên tử sĩ lao nhanh về phía Tam công chúa, hắn hét lớn:
- Chết đi con tiện tì Thương quốc!
Bành!
Hắn tự bạo thật ác liệt, dư uy một kích này cực lớn, chấn nát một vùng mười trượng xung quanh, mấy tên thủ vệ của nàng lẫn lão cao thủ Hợp Thể kỳ đỉnh phong còn chưa kịp phản ứng thì Tần Vũ lao đã nhanh về phía nàng, giơ lưng đỡ lấy một chiêu này, hắn ho ra một búng máu, sắc mặt tái nhợt, vội vàng nói:
- Tiểu muội, muội không sao chứ ?
Tam công chúa hoảng hốt nói:
- Lục huynh, huynh ổn không ?
Tần Vũ ho ra hai ba búng máu lớn liên hồi, khoát khoát tay nói:
- Ta không sao ?
Nói rồi hắn lại ho liên tiếp hai ba búng máu cơ hồ bị thương không nhẹ, hắn vội nói:
- Tiểu muội, chạy mau!
Tam công chúa nước mắt lưng tròng nhìn hắn, rồi cắn răng theo Hứa phó thống lĩnh rời đi, nói vọng lại:
- Lục huynh, bảo trọng!
Tần Vũ thầm kêu may mắn, tên tử sĩ kia xuất hiện vừa đúng lúc, hỗ trợ hắn che giấu một sát chiêu vừa nãy thật sâu, bây giờ ai ai cũng thấy hắn đang bận hộ giá công chúa đến nỗi bị thương khá nặng.
Bên này Hoàng đế Ngô quốc tức giận gào thét lao vào bên trong bí cảnh.
- Hoàng nhi!
ĐÙNG!
Tên thủ vệ vừa nãy, vừa vặn đứng sát bên nhị hoàng tử bảo hộ Nguyên Anh bản mệnh của hắn, làm thần hồn hắn bị oanh sát, chết ngay tại chỗ, hoàng đế Ngô quốc nổi trận lôi đình gào thét khắp nơi.
- Aaa… ai dám hạ sát con ta!
Tam công chúa nước mắt lưng tròng, tại sao lại đột ngột loạn thành như thế này.
Bối Nhĩ La cũng hít một ngụm khí lạnh, chuyện này quá tầm kiểm soát rồi, nhục thân vỡ nát và mất mạng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Hắn hết nhìn tể tướng Ngô quốc, rồi lại nhìn lão giả thần bí, ba người nhìn nhau, cái này là có kẻ ngư ông đắc lợi.
Tam công chúa bên ngoài cũng mau chóng được Hứa Chử và lão hộ vệ Hợp Thể kỳ đỉnh phong hộ giá rời đi, xung quanh tỷ võ khán đài bây giờ khắp nơi hoảng loạn, tình thế rối ren vô cùng.
Tần Vũ cũng vội thất thểu nằm trên Ám Lôi Báo chạy khỏi tỷ võ khán đài.
Chuyện hắn cần làm cũng đã làm xong, bây giờ Thương quốc đã mất đi mối giao hảo với Ngô quốc, thậm chí có thể trở mặt thành thù, chỉ còn lại một cái đồng minh là Trung quốc.
Bối Nhĩ La cũng trở về nơi nghỉ ngơi của sứ đoàn, vội vàng nói với toàn bộ thủ hạ lập tức rời khỏi kinh đô, thấy Tần Vũ bị thương không nhẹ, hắn sốt sắng hỏi:
- Lục huynh, có chuyện gì vậy ?
Tần Vũ gấp gáp nói:
- Tam công chúa bị người ám sát, ta may mắn cứu nàng một mạng!
Bối Nhĩ La thầm thở ra một hơi, tên họ Lục này đúng là phúc tinh của hắn, nếu Tam công chúa có mệnh hệ gì, Bối gia phải hứng cơn lửa giận của hoàng đế, hơn nữa, có thể Thương quốc và Ngô quốc sẽ đi