Xế trưa, Dao Trì Thánh Điện ở Thương quốc, lúc này ở sân trước của ngoại vụ quản sự phong, một đám thợ mộc và thợ xây đứng thành từng hàng, đông như kiến, bọn họ đang chờ nhận đợt trả công cuối cùng trước khi rời đi.
Trong lòng bọn họ lúc này vô cùng phấn khởi và cảm kích.
Trong vòng gần một năm qua, Dao Trì Thánh Điện đã chiêu mời 250 thợ mộc, 5000 thợ xây và 1000 tu sĩ tu vi từ Kim Đan đến Nguyên Anh kỳ hỗ trợ xây dựng phân điện ở dãy sơn mạch Nam Sơn này.
Một nhóm thợ mộc nhận xong bổng lộc, vừa được tu sĩ mang xuống chân núi để bọn họ đỡ di chuyển vất vả.
Lúc này một người lớn tuổi nhất, đại diện cả nhóm, chắp tay nói với tên tu sĩ đang lăng không trước mặt:
- Đa tạ tiên nhân!
Tên tu sĩ mỉm cười hiền hòa gật đầu rồi phi hành trở lại trên núi.
Bọn họ lúc này vô cùng vui vẻ, ríu rít trò chuyện:
- Lão tam, ta còn tưởng đây là mơ, không ngờ ta có thể cầm trong tay số tiền lớn như vậy.
- Haha đồ không có tiền đồ, đây là lần thứ hai ta được cầm số tiền lớn như vậy.
Xa xa có hai nam tử trung niên, thấp giọng trò chuyện với nhau:
- Tề huynh, ta sẽ trở về thành trấn nhỏ, mở một xưởng mộc, huynh có muốn làm cùng ta hay không ?
Tên họ Tề thở dài nói:
- Có lẽ ta sẽ cố gắng bám trụ ở kinh đô, dù sao ở nơi này cũng rất tốt cũng không còn loạn lạc như ngày xưa nữa, nên thứ lỗi cho ta không thể tham gia cùng đệ.
Tên kia thở dài rồi nói:
- Ài, ta sớm biết huynh sẽ trả lời như vậy, chỉ là muốn nghe từ huynh mà thôi!
Tên họ Tề vỗ vai tên kia nói:
- Từ đệ, nếu như đệ có khó khăn, cứ đến tìm ta.
Tên họ Từ chắp hai tay nói với hắn:
- Đa tạ Tề huynh!
Nói đoạn hai tên thợ mộc, quay người về hướng Dao Trì Thánh Điện, vái lạy một cái thật sâu rồi mới quay đầu bỏ đi.
Bọn họ thật sự cảm kích Dao Trì Thánh Điện đã mang lại cho họ cơ hội đổi đời này, nếu như không có dịp này, không biết phải mất bao lâu nữa, bọn họ mới có thể tích lũy được số tiền lớn chừng này.
Ở trong một khách điếm một tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ năn nỉ lão bản chủ.
- Lão bản, ta chỉ cần một nơi để ngả lưng thôi, không cần phải có phòng riêng đâu!
Lão bản thở dài:
- Tiên nhân, ngài thông cảm chỗ ta thật hết phòng rồi, ngài có thể đến rừng trúc phía trước, cũng có mấy nhóm tu sĩ, dựng lều trại ở đó nghỉ ngơi, chờ ngày trắc thí.
Tên Trúc cơ tu sĩ thở dài, rồi nói:
- Đa tạ lão bản!
Nói đoạn hắn thất vọng rời đi, hắn đã hỏi đến cái khách điếm thứ mười, nhưng chung quy mà nói vẫn là hết phòng, tính từ bây giờ phải còn ba tháng nữa mới đến ngày Dao Trì Thánh Điện tổ chức tuyển chọn đệ tử, mà các khách điếm ở vùng lân cận đã hết sạch phòng.
Có thể thấy được sức hút của thánh điện đối với tán tu lớn đến bậc nào.
Bởi vì đối với tán tu bọn họ đây thật sự là cơ hội tuyệt vời để trở mình, bước lên con đường tu tiên chân chính, không còn lang bạt bốn bể, nay đây mai đó tìm kiếm cơ duyên trong hung hiểm nữa.
Một tên tu sĩ họ Lập cẩn thận nhìn ngó xung quanh, bạo gan tiến đến chỗ tên tu sĩ vừa nãy, hắn chắp hai tay rồi nói:
- Xin lỗi vị huynh đài, hẳn là huynh cũng đến đây tham gia trắc thí tuyển chọn đệ tử của thánh điện.
Tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ nói:
- Đúng vậy, không biết đạo hữu là ai ?
Tên họ Lập nói:
- Tại hạ Lập Sơn, cũng đến đây tham gia trắc thí, vì là người nơi khác đến, nên muốn tìm bạn đồng hành.
Tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ mỉm cười rồi nói:
- Ra là vậy, tại hạ gọi là Lý Ngưu!
Nói rồi hai bọn họ sóng vai trò chuyện, tiến về hướng trúc lâm phía trước, tìm nơi hạ trại chờ ngày thánh điện tổ chức trắc thí.
Lúc này Tần Vũ cũng đã về đến phủ đệ của hắn ở kinh đô Thương quốc được một tháng.
Bên ngoài mặt trời đã lên cao, hắn lấy bội kiếm giắt lên hông, bước ra khỏi đại môn thẳng hướng quảng trường ở kinh đô mà đi đến, từ xa xa hắn đã nghe tiếng thủ hạ Tần gia đang lớn giọng nói:
- Này này mấy tên kia, mau mau ổn định chỗ ngồi, để người khác còn tiến vào!
Mấy tên tu sĩ bị nhắc nhở, luống cuống tìm nơi tĩnh tọa, tu sĩ hôm nay đều lũ lượt kéo về đây nghe trưởng lão khách khanh của Tần thế gia Đông Vực giảng đạo.
Xung quanh có mấy tu sĩ thấp giọng trò chuyện.
- Huynh đài nghe nói vị tiền bối này là khách khanh trưởng lão của Tần thế gia Đông Vực ?
- Đúng vậy, nghe nói lão đến đây tham gia lễ khánh điển của phân điện Dao Trì Thánh Điện, sẵn tiện tạo phúc cho tu sĩ ở Thương quốc.
- Người của Tần thế gia thật là tử tế.
- Đúng vậy, mấy ngày trước người của Tần thế gia còn tổ chức càn quét đạo tặc và yêu thú xung quanh kinh đô tạo phúc cho bá tánh và tu sĩ.
- Ta cũng nghe nói Đông Tấn Quốc mấy năm gần đây dưới sự che chở của Tần thế tử, phát triển vô cùng lớn mạnh, nghe đồn chiến lực đã ngang với Thương quốc.
- Còn chuyện này nữa đạo hữu, Thánh Nữ Dao Trì Thánh Điện là Tần thiếu phu nhân, theo lệnh của Tần thế gia đến đây khai sơn lập phái, hỗ trợ tu sĩ Trung Nguyên chúng ta có nơi tu luyện đàng hoàng.
- Thật vậy sao đạo hữu ?
- Tất nhiên rồi, nếu không tại sao người Tần thế gia lại đến đây hộ đạo cho thánh điện chứ, hơn nữa, bây giờ còn tổ chức giảng đạo công khai như vậy, đây chính là chăm lo cho tán tu chúng ta ở Thương quốc.
- Ài, ta thật mong thập đại hoàng thất ở Trung Nguyên cũng hành hiệp trượng nghĩa như Tần thế gia thì tốt biết mấy.
- Suỵt, đạo hữu cẩn thận mồm miệng, đây là kinh đô Thương quốc, cẩn thận chứ, không là bay đầu như chơi đấy.
- Ài vậy tin đồn ngày đó về Tam công chúa là có thật rồi!
- Ta cũng nghĩ như vậy, hoàng thất Thương quốc mấy năm nay thu liễm rất nhiều, hành động chính trực hơn hẳn ngày xưa.
- …
Cao thủ Hợp Thể đỉnh phong kỳ của Tần thế gia lúc này mới bắt đầu nói, âm thanh vừa đủ nghe, vang vọng khắp nơi ở quảng trường:
- Chư vị đạo hữu, xin mau chóng ổn định, tại hạ sẽ sớm bắt đầu!
Quảng trường nhanh chóng rơi vào im lặng, bắt đầu chăm chú lắng nghe giảng giải của cao thủ Hợp Thể kỳ về cảnh giới Kim Đan và Nguyên Anh.
Có mấy vị tu sĩ bạo gan đặt câu hỏi để mong được giải đáp thêm, vị tiền bối này cũng rất thân thiện, tận tâm giảng giải cho bọn họ, nên tu sĩ có mặt ở đây vô cùng cảm kích.
Đến trưa, buổi giảng đạo mới kết thúc,