Một năm tiếp theo, Tần Vũ vẫn ở lại Thương quốc, trực tiếp điều hành ổn định tình hình.
Lúc này ở trong hoàng cung, thế thân của Tam công chúa, Liễu Mi đang cung kính báo cáo sự vụ cho Tần Vũ.
- Bẩm thế tử, quân doanh đã khôi phục được tám thành, chỉ cần thêm một vài năm nữa, binh lực sẽ trở lại thời kỳ trước.
Tần Vũ khẽ gật đầu, rồi hỏi tiếp:
- Thái độ của các nước chư hầu như thế nào ?
Liễu Mi cung kính nói:
- Ngoài việc bộ tộc của nhị hoàng tử chống đối chúng ta ra mặt thì còn lại tạm thời vẫn trong tầm khống chế.
Việc các hoàng tử toàn bộ bị mưu sát và đưa Tam công chúa lên đăng cơ vẫn để lại một số tai họa ngầm, một trong những tai họa đó là sự chống đối và muốn tách khỏi Thương quốc của các thành và bộ tộc chư hầu.
Bộ tộc của nhị hoàng tử là một trong số đó, trực tiếp ra mặt chống đối và muốn đầu nhập vào quốc gia hùng mạnh nhất bây giờ là Trung quốc, vốn cũng là thông gia của bọn họ mấy năm gần đây.
Tần Vũ cũng không rõ sau lưng bọn họ còn có thế lực nào chống lưng ngoài Trung quốc hay không, mà lại lớn lối như vậy, tin đồn Tần thế tử chống lưng cho Tam công chúa sớm đã lan truyền khắp Thương quốc.
Hứa Chử lão nhân cung kính nói:
- Ngày trước, Trung quốc có qua lại với một vài thế gia ở Tây vực, hình như gọi là Liệt thế gia.
Liễu Mi lúc này mới cung kính nói tiếp:
- Bẩm thế tử, dựa theo tình báo ở Trung quốc quả thật mấy năm trước, người của Liệt gia cũng từng xuất hiện ở kinh đô nước này.
Tần Vũ nở ra nụ cười tà dị, thì ra là như vậy, Liệt thế gia muốn mang bộ tộc của nhị hoàng tử ra làm pháo hôi cản đường hắn.
Bọn chúng ngược lại như tên Liệt Dương kia, hung hăng phách lối, nghĩ là có thế gia Tây vực và Trung quốc chống lưng liền có thể đối chọi cùng hắn, muốn ngang nhiên rời đi để lôi kéo thêm các bộ tộc khác cùng rời đi, làm suy yếu thực lực của Thương quốc, một chiêu này chính là rút củi đáy nồi.
Tần Vũ trầm ngâm một lát rồi nói:
- Muốn tách khỏi chúng ta bọn họ cũng phải chuẩn bị vài năm nữa mới có thể làm được, bây giờ chúng ta cần phải chấn nhiếp bọn họ.
Hắn ngừng lại chốc lát rồi nói:
- Ngươi ra thánh chỉ lệnh cho toàn bộ thái tử và hoàng tử các nước chư hầu phải đến kinh đô gia nhập Dao Trì Thánh Điện học tập tu luyện, sau này ra sức phụng sự cho Thương quốc, nếu bọn chúng dám trái lệnh, chúng ta sẽ có cớ để mang binh đến thảo phạt.
Liễu Mi cúi đầu nhận mệnh.
- Tiểu nữ đã rõ thưa thế tử.
Tần Vũ muốn giam lỏng con tin ở kinh đô, một khi bọn họ có dị động cũng phải suy nghĩ một hai, hắn cũng có thêm át chủ bài để trấn áp bọn chúng.
Chuyện tiếp theo cần làm đó chính là cho Hứa Chử thống lĩnh lập uy, Tần Vũ nói với Hứa Chử lão nhân:
- Bây giờ chuyện quan trọng nhất, là thúc nên bế quan đột phá Đại Thừa kỳ để chấn nhiếp bọn họ, ta sẽ nhờ cao thủ trong nhà đến hỗ trợ thúc một tay.
Sau đó, dẫn quân chinh phạt loạn tặc Duy Nhĩ ở phía Đông Bắc để lập uy là có thể dẹp xuống chuyện này một thời gian dài.
Phía Tây Bắc Thương quốc các bộc tộc chư hầu dưới sự lãnh đạo của bộ tộc nhị hoàng tử, liên tục truyền ra ngoài rằng hoàng thất Thương quốc bị Tần Vũ khống chế, đưa người Đông Vực đến cai trị bọn chúng, nên muốn giải phóng cho hoàng thất, đánh đuổi ngoại nhân.
Cho nên bây giờ, nếu mà điều binh chắc chắn sẽ thêm dầu vào lửa, chỉ có thể từ từ giải quyết, tạo niềm tin vững chắc cho dân chúng ở kinh đô và các bộ tộc chư hầu phụ cận.
Tần Vũ nói với lão tổ Bối gia.
- Lão tiền bối, bây giờ phải phiền ngài, liên hệ với các bộ tộc chư hầu thân thiết, thuyết phục bọn họ ủng hộ Tam công chúa và Dao Trì Thánh Điện, xây dựng thế lực đối chọi với lực lượng Tây Bắc, thu phục lòng người, để sau này hoàng thất có cớ đường đường chính chính để chinh phạt dẹp loạn Tây Bắc.
Gia chủ Bối gia, cung kính nhận mệnh.
- Vâng thưa thế tử!
Đoạn hắn quay sang lão bản chủ Phong Vân khách điếm.
- Lão tiền bối hãy cho người truyền tin, thế lực Tây Bắc mưu phản chống đối hoàng thất Thương quốc, muốn cướp đoạt thành quả lâu nay gầy dựng của Tam công chúa.
Thêm nữa, cho người dao động nhân tâm của dân chúng và tu sĩ ở các bộ tộc chư hầu này.
Hãy cho tu sĩ trong Thương quốc biết rằng Dao Trì Thánh Điện mang lại cơ hội cho tu sĩ có nơi tu luyện chính thống, còn bọn chúng lại muốn nô dịch tu sĩ như thủ hạ và binh sĩ dưới trướng mới được tiếp cận tu tiên, để sau này thay bọn họ cướp bóc chém giết, đem lợi ích về tay bọn chúng.
Lão bản chủ Phong Vân khách điếm ở kinh đô cúi đầu nhận mệnh.
- Vâng thưa thế tử!
Lão tổ Bối gia hít một ngụm khí lạnh, tên Tần thế tử trước mặt này, tâm cơ thật sâu, từng nước cờ của hắn, liên kết chặt chẽ với nhau đến không tưởng.
Dẫu hắn có thể dẫn binh dẹp loạn trong một lần nhưng sẽ để lại ấn tượng xấu ở Thương quốc và để lại mầm mống phản loạn.
Liền sử dụng tâm kế, đưa thế trận về tay mình, loại người như này không thể chọc.
Bây giờ lão cũng đã hiểu vì sao ngày đó, hắn có thể đứng sau màn, âm thầm khống chế bố cục ở kinh đô Thương quốc, không phải hao tổn một binh một tướng.
Thực lực tuyệt đối, lại thêm tâm cơ sâu xa, tuyệt đối là đáng sợ.
Sau đó hắn quay sang nói với lão tổ hoàng thất.
- Phiền lão tiền bối, ra chiếu chỉ bố cáo thiên hạ, Thương quốc hoàng thất sẽ ủng hộ Dao Trì Thánh Điện, mang lại cơ hội bình đẳng cho tu sĩ ở Thương quốc, những đệ tử thánh điện nổi bật sẽ được triều đình trọng dụng.
Lão thoáng rùng mình, cái tên này chiêu nào cũng âm hiểm, cái này chẳng phải nói với tu sĩ trong