Mục thổ là chư hầu của Thương quốc nằm ở phía Tây Bắc, do Mục Kha gia tộc đứng đầu, lãnh đạo các gia tộc khác mà lập nên.
Đây cũng là ngoại tổ gia tộc của Nhị hoàng tử, người vốn dĩ được coi có là có triển vọng nhất cho ngôi vị thái tử, lại bị Hồn Điện giết chết trong đêm phản loạn ngày đó.
Đến bây giờ họ vẫn chưa chịu chết tâm, muốn lần nữa khống chế Thương quốc trong tay, nên cậy nhờ Trung quốc ra tay giúp đỡ bọn họ mua chuộc các gia tộc khác ở Tây Bắc chống đối lại hoàng triều.
Bọn họ chỉ cần thêm một lý do để khơi mào nội chiến chống lại Tam công chúa mà thôi.
Nhưng khó ở chỗ, từ lúc Tam công chúa đăng cơ đến nay, liên tục được dân chúng và tu sĩ trong thiên hạ hết lòng ủng hộ, cho nên bọn họ không có lý do nào để ra tay, chính vì vậy mà bọn họ chỉ có thể kích động lòng dân thông qua chuyện người Đông Vực thâm nhập vào Thương quốc.
Vốn dĩ nghĩ mọi chuyện sẽ suôn sẻ, nhưng lại mọc thêm cái Dao Trì Thánh Điện, bây giờ từ tu sĩ đến thường dân ai ai cũng ủng hộ Tần thế tử, dù bọn họ cũng chỉ mới nghe tin đồn là hắn đứng sau màn nhiếp chính ở Thương quốc mà chưa có chứng cứ xác thực.
Chính vì vậy mà bọn chúng cấu kết với Liệt thế gia, cho người giả dạng người của Tần thế gia liên tục chém giết và cướp bóc ở Tây Bắc kích động lòng dân và tu sĩ, đổ tội lên đầu của Tần thế tử Tần thế gia.
Lúc này Mục Kha gia chủ, đứng trên đài cao nói:
- Hỡi muôn dân và tu sĩ Mục thổ, các ngươi hãy mở to mắt mà nhìn, dỏng cao tai mà nghe, lũ Tần thế gia Đông Vực táng tận lương tâm, tràn vào Tây Bắc cướp của, giết người, chèn ép các gia tộc ở Mục thổ, chỉ vì chúng ta muốn Thương quốc phải do chính người của chúng ta cai trị.
Lão nghẹn ngào rồi lại một bộ bi thương nói:
- Hắn mị dân ở quanh vùng kinh đô, lấy lợi ích giả dối để che giấu tội ác, mưu sát các vị hoàng tử, cưỡng gian Tam công chúa, bắt người phải phục tùng mệnh lệnh hắn, lại lấy Dao Trì Thánh Điện làm nơi giam lỏng các tu sĩ Thương quốc để bọn chúng có thể lộng hành như bây giờ.
Lão giả bộ thở dài bi thảm rồi nói tiếp:
- Ài, các ngươi nhìn xem mấy tháng qua bao nhiêu máu đã đổ, bao nhiêu người đã chết, chúng ta tuy yếu nhưng quyết không chịu khuất phục, quyết đánh đuổi bọn chúng ra khỏi lãnh thổ Thương quốc, đòi lại công đạo cho người đã khuất.
Các người nhìn xem đây là những thủ hạ của hắn, chúng ta bắt được tại trận, hà hiếp dân nữ, cướp bóc tu sĩ yếu thế, táng tận lương tâm.
Những tên quỳ gối ở bên dưới quảng trường, liên tục phỉ nhổ, hét lớn:
- Haha, Tần thế tử vạn tuế, bọn cẩu nô chúng mày sẽ sớm phải đền tội!
Nói rồi bọn chúng tự bạo, dân chúng và tu sĩ ở Mục quốc trong lòng nơm nớp lo sợ và bắt đầu tin lời lão nói, quả thật mấy tháng nay, liên tiếp có người tự xưng là thủ hạ của Tần thế tử, đến đây thu sưu thuế, cướp bóc thường dân và tu sĩ, hà hiếp dân nữ, hơn nữa còn phát ra cả Bách Quỷ chiến thiếp, liên tiếp hạ sát mấy cái gia tộc, không khác gì thủ bút Tần Vũ từng làm trước đây.
Lão cười lạnh, lão cấu kết với Liệt thế gia diệt sát những gia tộc chống đối Mục Kha gia tộc, thuận tay vấy máu đổ tội lên người Tần Vũ, không ngờ lại có thể kích động lòng dân và tu sĩ ngu muội ở Mục thổ.
Một vài tên thủ hạ của hắn cài cắm vào đám đông bắt đầu hô lớn:
- Đả đảo Đông Vực, đả đảo Tần thế tử.
- Đả đảo Đông Vực, đả đảo Tần thế tử.
Một người, hai người, rồi lũ lượt một thành hô lớn:
- Đả đảo Đông Vực, đả đảo Tần thế tử.
- Đả đảo Đông Vực, đả đảo Tần thế tử.
- …
Lão hắc hắc cười đắc ý trong lòng, mọi thứ đang đi đúng kế hoạch của lão và Liệt thế gia.
Lúc này ở khắp nơi trong Thương quốc, bắt đầu truyền tai nhau sự vụ ở Tây Bắc.
- Huynh nghe nói gì chưa, người Tây