Bên trong tu luyện chi địa của hoàng thất, lúc này Tần Vũ đang hướng dẫn Tố Tố thực chiến.
Tần Vũ điểm nhẹ chân, lướt tới phía trước theo hình chữ V, đây là bộ pháp của Tam Thiên Lôi Động, vừa lướt tới vừa né tránh công kích trực diện của đối thủ.
Một chiêu này vô cùng hiệu quả, kiếm của Tố Tố đâm vào hư ảnh của Tần Vũ, mắt thấy Tần Vũ đã đánh tới, Tố Tố vội ngã người ra đằng sau, chân đạp nhẹ vào không khí, mượn lực đẩy thân hình lướt ra sau hơn năm trượng, vừa dừng lại, nàng đã quét ngang một chiêu, kiếm kình chớp động, cấp tốc đánh thẳng về phía Tần Vũ.
Tần Vũ đang lao đến theo thế của Phong Vân Kiếm Kỹ liền biến chiêu, lấy Trúc Lâm Khoái Bộ làm chủ, lách người né chiêu, lại mượn Tam Thiên Lôi Động vòng ra sau lưng nàng, đem nàng vào điểm chính giữa của bộ pháp Tam Thiên Lôi Động, vừa ra sau lưng Tố Tố, Tần Vũ đã ngắt chiêu rồi lập tức ổn định thân hình, tay vận khí lực chưởng nhẹ lên lưng nàng, Tố Tố bị hắn đẩy cho chới với, Tần Vũ lấy kiếm gõ lên đầu nàng cái cộp, hắn nói:
- Ài, muội thật là! Nếu đối thủ vòng ra sau lưng mình, thì lập tức xoay người, lách ra một bên, tế lên pháp bảo phòng ngự chống đỡ, chứ sao lại loay xoay đưa lưng cho người ta đánh như vậy!
Nàng làm mặt quỷ nói với hắn:
- Có đâu, tại ca ca nhanh quá chứ bộ!
Tần Vũ lại cốc đầu nàng một cái, làm nàng ôm đầu ủy khuất nhìn hắn.
Y Tiên và lão tổ hoàng thất nhìn Tần Vũ đối luyện với Tố Tố nãy giờ sớm đã kinh ngạc tột độ, lão tổ hoàng thất bây giờ cũng đã hiểu lý do vì sao hắn lại có thể giao đấu với Đại Thừa kỳ nhất trọng thiên.
Một thân bảo vật không nói, khả năng ứng biến của Tần Vũ mới là điểm mấu chốt, phải nói là dị đến cực điểm, nhất là cách hắn sử dụng liên hoàn chiêu thức và ngắt chiêu.
Tỷ như vừa nãy, đáng lẽ theo bộ pháp Tam Thiên Lôi Động, hắn sẽ còn lướt tới một khoảng cách xa nữa, nhưng khi hoàn thành điểm thứ hai, lướt thêm một đoạn bằng một bước chân, hắn liền ngắt chiêu, lấy một chân cản thế đang lao lên lại, chân còn lại ổn định thân thủ, lập tức huy chưởng đánh lên lưng Tố Tố.
Động tác liên hoàn này cực kỳ khó làm, nhưng hắn làm chuẩn xác vô cùng, đặc biệt là còn theo kịp nhịp di chuyển của đối thủ, cái này phải nói là vô cùng quỷ dị.
Tần Vũ đang dạy Tố Tố liên hoàn chiêu này, nhưng nàng làm mấy ngày nay cũng không thể nào làm được bước ngắt chiêu kia, hoặc là quá sớm, hoặc là quá muộn, mất đi thế công kích, hơn nữa, lúc nàng làm chuẩn thì Tần Vũ đã lướt qua một bên giơ lên pháp bảo mai rùa chống đỡ, rồi lập tức lướt ra xa, dùng phong sát oanh nàng tới tấp.
Tần Vũ đang chỉnh lại trang phục, chuẩn bị nghỉ ngơi, thì Tố Tố một mặt ngây thơ đi đến, nàng ôm hắn, làm hắn có chút sững sỡ, sờ đầu nàng hỏi:
- Mệt rồi hả?
Tố Tố không nói không rằng, cắn lên ngực hắn một cái, rồi ngước lên lè lưỡi, làm mặt quỷ với hắn:
- Đáng đời ca ca, ai biểu ca ăn hiếp muội!
Tần Vũ cười khổ, nàng cũng không nhỏ nhắn gì, mà sao tính tình thật trẻ con.
Hắn bế thốc nàng lên vai, hung hăng đánh vào mông nàng, Tần Vũ mắng:
- Hừ, dám cắn ta, xem ta dạy dỗ muội!
Tần Vũ đánh nàng một hồi, mới chịu thả xuống, Tố Tố dỗi ra mặt, khoanh tay ngồi một góc, nhìn qua chỗ khác, vô cùng ủy khuất.
Lúc này, lão tổ hoàng thất lên tiếng:
- Thế tử, nếu ngài không ngại, ta cũng muốn đối luyện với ngài!
Tần Vũ khẽ gật đầu, hắn nói:
- Mong lão tiền bối chỉ điểm!
Lão tổ hoàng thất, trong lòng vui vẻ lạ thường, hắn vậy mà vẫn biết kính trên nhường dưới, quả là một minh chủ.
Lão nói:
- Thế tử, cẩn thận!
Nói dứt lời, nhãn quang lão chớp động, kiếm trong tay lão nhanh chóng được bao bọc bởi từng tia lôi điện tử sắc lập lòe, nổ tanh tách, lão vung kiếm cực nhanh, một tia kiếm khí mang theo lôi điện nồng đậm quét tới chỗ Tần Vũ đang đứng, không khí xung quanh đường kiếm cũng hiện lên từng tia lôi điện chớp động.
Tần Vũ lúc này đã biến mất, chỉ còn lại hư ảnh ở lại chỗ hắn vừa đứng, Tần Vũ lách sang bên trái, một hỏa cầu nóng bỏng nhanh chóng ngưng kết lại giữa hai tay, cấp tốc biến lớn lao về phía lão tổ hoàng thất.
Lão huy chưởng, một chưởng màu hoàng kim nồng đậm nhanh chóng ngưng kết, bay nhanh về phía hỏa cầu, hai chiêu chạm nhau, tiếng nổ vang vọng trong không trung, sóng nhiệt lan tỏa ra xung quanh, kết hợp với phong áp thổi bạt một vùng đất đá bên dưới.
Lão điểm nhẹ chân, lướt tới áp sát Tần Vũ, trong lúc lướt lên, lão đã tế lên pháp bảo hình tháp, cái tháp trong tay lão cấp tốc xoay tròn, từng tia kim khí sắc bén nhanh chóng bao phủ ngọn tháp, bàn tay lão chưởng tháp lao nhanh về phía Tần Vũ, cái tháp hóa lớn, từng tia kiếm khí liên tục phóng ra, bao phủ một vùng rộng lớn, từng tiếng xé gió rít gào vang lên trong không trung.
Tần Vũ thấy vậy, lập tức tế lên pháp bảo hình mai rùa, nhanh chóng biến lớn, bay đến ngênh đón pháp bảo hình tháp của lão.
Oành!
Hai pháp bảo chạm nhau, nhanh chóng phản chấn bay lui về phía của hai người, Tần Vũ kim nhãn chớp động, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách bằng Tam Thiên Lôi Động, lướt tới theo hình chữ V.
Lão sớm nắm được chiêu này, liền đâm một kiếm về điểm thứ hai trong bộ pháp của Tam Thiên Lôi Động, chợt thấy Tần Vũ nở một nụ cười quỷ dị, hắn lấy Trúc Lâm Bộ Pháp làm chủ, đạp nhẹ vào hư không, lướt ngang qua phải đối diện trước mặt lão, lại dùng Phong Vân Kiếm kỹ thẳng hướng lão mà đánh tới.
Lão giật mình, vậy mà cũng có thể biến chiêu được như thế, tên thế tử trước mặt này đúng là quái thai, lão kinh nghiệm chiến đấu cũng phong phú, không gấp không hoảng, hai tay ấn pháp quyết, trước mặt hiện lên một màn chắn kim quang, được tạo thành bằng kim hệ chân khí, hoa văn nhìn như mai rùa, chặn thế tấn công của Tần Vũ, chân lại điểm nhẹ vào hư không, lách người qua một bên, vỗ một chưởng về hướng hông của Tần Vũ.
Tần Vũ lấy mộc kiếm, chặn ngang bên hông, lại kích hoạt Kim Chung Tráo phù lục, ngạnh kháng một chưởng này của lão, khóe miệng hắn chảy máu, nhưng hắn không hề tức giận, ngược lại vô cùng bình tĩnh, liên tục đạp ba cước, thuấn di ra sau, lão thuận thế truy tới, nhưng lập tức nhận ra điểm bất thường, Tần Vũ hai tay cầm kiếm, mộc kiếm nhanh chóng bị hỏa diệm bao phủ, cấp tốc