Đến tối mọi việc cũng đã đi vào quỹ đạo, đệ tử của Tần thế gia cũng đã hồi phục phần lớn thương thế, cũng không còn nguy hiểm như lúc sáng nữa.
Đội ngũ Tần thế gia bị hai thế lực liên tiếp đánh úp, nên tổn thất cũng không nhỏ, kế hoạch cũng bị ảnh hưởng theo, nên Tần Vũ đành phải thay đổi mục tiêu của ngày mai một chút, sao cho phù hợp với chiến lực hiện tại của đội ngũ.
Tần Vũ nói với Tần Khang:
- Khang huynh, huynh mang giúp ta bản đồ hung thú đến đây.
Tần Khang hỏi lại hắn:
- Đệ muốn chuyển sang săn giết yêu thú sao?
Tần Vũ khẽ gật đầu, hắn nói:
- Đành phải như vậy, án theo tình hình hiện này, có lẽ các tông môn và thế lực khác ở trong này đã tập hợp lại một chỗ cùng nhau hành động.
Chuyện săn giết ma tộc và tán tu không còn dễ dàng nữa, chúng ta cần phải bảo toàn thực lực cho giai đoạn tranh đoạt bảo vật tiếp theo.
Tần Khang khẽ thở dài, hắn nói:
- Ta biết rồi, đệ đợi một lát ta sẽ mang bản đồ hung thú qua cho đệ!
Tần Vũ quay sang hỏi Ngạo Dương:
- Tình hình mọi người đã ổn rồi chứ?
Ngạo Dương gương mặt có chút buồn rầu nói:
- Nhìn chung tình hình đã ổn, những người bị thương nặng cũng đã qua cơn nguy kịch, thương thế hồi phục rất tốt, những người bị thương nhẹ gần như đã bình phục tám phần, chỉ có điều là … người của chúng ta tử trận cũng có tới tám người, tổn thất hết một phần sáu binh lực.
Tần Vũ cũng hiểu hắn định nói gì, khẽ thở dài một hơi, hắn nói:
- Trong lúc chiến đấu tử trận là điều bình thường, huynh ghi chép lại cẩn thận thông tin của bọn họ, sau này đền bù cho gia quyến theo quy định.
Hôm nay mọi người đã vất vả rồi, huynh sắp xếp xong công việc cũng nên nghỉ ngơi sớm đi!
Ngạo Dương vỗ vai Tần Vũ rồi nói:
- Đệ cũng vậy, nên nghỉ ngơi thôi!
Tần Vũ trầm ngâm nhìn đống lửa cháy bập bùng trước mặt, trong lòng miên man suy nghĩ.
Lúc này Tần Khang cũng đã đưa bản đồ hung thú đến trước mặt Tần Vũ, hắn khẽ nói:
- Hung thú còn sót lại đa số là Hợp Thể trung kỳ và Hợp Thể đỉnh phong, chiến lực cũng rất mạnh.
Tần Vũ nhìn bản đồ hung thú trên tay, đồng thời đọc miêu tả về chúng trong ngọc giản của Bích Dao, tìm kiếm mục tiêu phù hợp, bỗng nhiên Tần Vũ nói:
- Ngày mai chúng ta sẽ chia thành hai tổ để hành động, một đội thám thính khoảng 10 người, tỏa ra thăm dò và cảnh giới ở xung quanh, đội còn lại tập trung săn giết yêu thú, hạn chế tối đa va chạm không đáng có.
Hắn ngừng lại một chút rồi hỏi Tần Hạo:
- Huynh đã chuyển thông tin tình báo cho đồng minh của chúng ta chưa?
Tần Hạo nhanh chóng đáp lời:
- Tình báo đã được giao đến cho bọn họ, mặt khác, phía bọn họ cũng đưa đến một lượng lớn tình báo có giá trị.
Tần Hạo ngừng một lúc, rồi nói tiếp:
- Chúng ta có nên phối hợp với bọn họ săn giết ma tộc hay không?
Tần Vũ khẽ lắc đầu, hắn nói:
- Sau chuyện ngày hôm nay, chắc chắn đám ma tộc cũng đã chia sẻ thông tin với nhau và nâng cao cảnh giác.
Đặc biệt là tên Nhĩ Cát khả năng hắn đã tập hợp được đệ tử của Vạn Ma tông, ngày mai chúng ta hành động sẽ có chút khó khăn, nên ưu tiên bảo toàn thực lực mới là thượng sách.
Chính vì vậy mà đệ quyết định chuyển sang săn giết yêu thú, đồng thời tranh thủ thăm dò xung quanh, nếu như cơ hội chúng ta vẫn có thể ra tay ngư ông đắc lợi.
Ba người Tần Khang gật đầu đồng tình với hắn, suýt chút nữa là bọn họ quên mất, đối phương cũng có vai vế ở Vạn Ma tông, khả năng cũng đã thông tri cho các thế lực đồng minh đề phòng.
Sau một hồi bàn bạc công việc và hàn huyên tâm sự, mọi người cũng lui về nghỉ ngơi, chuẩn bị cho việc săn giết yêu thú ngày mai.
Tần Vũ cũng tranh thủ gọi ra hệ thống, sửa chữa lại pháp bảo Ngũ Hành Sơn, chuẩn bị thêm vài vật phẩm cho ngày mai.
Làm xong xuôi hắn nhắm mắt ngưng thần nhập định, vận chuyển thần thông Kim Cương Bất Hoại Thể tôi luyện thân thể, đồ hình nữ thần sau lưng Tần Vũ bây giờ đã rõ ràng hơn nhiều so với lúc trước, sinh cơ bừng bừng.
Mặc dù có hệ thống hỗ trợ tự động tu luyện công pháp nhưng Tần Vũ vẫn giữ thói quen tự mình tu luyện, để nắm vững cơ bản, hơn nữa, lúc đột phá cảnh giới của công pháp vẫn là phải tự hắn làm lấy, không thể ăn gian bằng hệ thống.
Kim Cương Bất Hoại thể có thể duy trì trong ba khắc thời gian, giúp người thi triển tăng gấp đôi lực phòng ngự của bản thân, nếu kết hợp với Huyết Lân Giao Long Giáp, Tần Vũ tự tin có thể đỡ được một kích toàn lực của Đại Thừa trung kỳ mà không bị thương quá nặng.
Lúc này, ở nơi tập kết của tam đại thượng cổ gia tộc, Cổ Huân Nhi lên tiếng nói:
- Hừ, nếu không phải Tần Vũ cản muội lại, muội đã truy sát hắn rồi!
Gia Cát Thường Hi nhẹ nhàng nói:
- Đối phương hẳn là có chuẩn bị đường lui kỹ lưỡng rồi mới dám đánh trực diện như vậy! Muội đuổi theo chưa chắc đã có lợi.
Cổ Huân Nhi trong lòng vẫn bực tức nói:
- Nhưng bọn chúng thật là