Tần Vũ lần trước vì phát triển thủ hạ, mà ra tay lựa chọn một bán thần công pháp tiềm hành của sát thủ từ thẻ lựa chọn công pháp bán thần cấp độ kỹ năng, mang cho chính mình và thủ hạ học tập, phát triển lực lượng.
Cái công pháp tiềm hành này tên gọi là Bách Quỷ Dạ Hành, vừa vặn trùng với tên Tần Vũ đặt cho đội ngũ thủ hạ dưới trướng, Bách Quỷ.
Một cái đội ngũ này, thẳng đến về sau, trên Thiên Huyền đại lục, lưu truyền một câu nói:
Bách Quỷ tuần hành, huyết nhuộm sơn hà!
Bách Quỷ đội, một khi xuất đầu lộ diện, thần quỷ đều tránh.
!
Xiu! Xiu!
Một phiến lá đang lơ lững, bỗng dưng bị một lực đạp mạnh lao thẳng xuống mặt đất.
Tần Vũ và thủ hạ vừa vào động thiên phúc địa liền lập tức biến mất không thấy tung tích đâu.
Nam Cung Uyển Nhi ban đầu có chút hoảng hốt nhưng nàng cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, vốn dĩ xưa giờ hành tung của Tần Vũ như thần long thấy đầu không thấy đuôi, muốn đuổi theo hắn vẫn là có chút khó khăn.
- Báo! Mất dấu Tần Vũ.
Bốp!
Triệu Hùng Sư tát tên Triệu Bàng Môn đệ tử này chảy cả máu miệng.
- Vô dụng! Có một chút chuyện cũng làm không xong.
!
Công pháp Bách Quỷ Dạ Hành này rất quỷ dị, mượn uy thế của người đứng đầu tạo ra pháp trận tăng phúc cho đội ngũ đằng sau, mỗi thành viên trong đội ngũ đằng sau lại tăng phúc hỗ trợ lẫn nhau, gia tăng tốc độ di chuyển, hơn nữa lại triệt tiêu khí tức của nhau, triệt để thu liễm lại, đạt đến tu vi Luyện Hư kỳ, nếu đội ngũ này đạt đủ 11 người, khí tức sẽ hoàn toàn biết mất trong thiên địa, quỷ không biết thần không hay.
Lần này có Tần Vũ dẫn đầu, tốc độ di chuyển nhanh đến kinh ngạc, đám thủ hạ phía sau trợn mắt há mồm kinh ngạc nhìn về bóng lưng thiếu chủ của mình.
"Đây chân chính là thực lực của thiếu chủ sao?"
Bọn họ là chạy hụt hơi mới theo kịp Tần Vũ.
Có điều họ không biết để bọn họ có thể theo kịp, Tần Vũ chỉ dùng năm thành tốc độ, nếu tăng thêm một thành, khả năng qua một chung trà họ liền bị Tần Vũ bỏ lại đằng sau.
Đối với Tần Hạo và Ngạo Dương, Tần Vũ khá là an tâm vì hệ thống có hiển thị độ hảo cảm của họ.
Nhưng mà thủ hạ bên dưới, hắn dùng định hồn thuật để nắm giữ, bọn họ phân tách một tia thần hồn bản mệnh đưa cho Tần Vũ nắm giữ, một khi hai lòng liền vong hồn mà chết.
Đây cũng là phương pháp Tần thế gia dùng để quản thủ hạ trọng tâm, tránh cho hai lòng mà phản chủ.
Bọn họ di chuyển một lúc thật lâu, cuối cùng cũng dừng lại, đây là thông tin trên địa đồ hướng dẫn vị trí của Dị Hỏa.
Lần trước Tần Vũ mở lễ bao thành tựu liền nhận được một thẻ tin tức Dị Hỏa ngẫu nhiên, vừa vặn nó lại nằm ở trong cái động thiên phúc địa này.
Vừa tiến vào đây, Tần Vũ lập tức bí mật biến mất, tiềm hành một hơi di chuyển đến đây để nhanh chóng thu thập dị hỏa đến tay, tránh cho người khác đoạt mất.
Mặc dù cái động phủ này nằm sâu trong động thiên phúc địa, các truyền tống trận khá là xa, nhưng mà Tần Vũ vẫn cẩn thận, dừng lại ở động phủ này quan sát động tĩnh xung quanh và trong động phủ, tránh cho phiền toái sau khi tiến nhập.
Hơn nữa trước mặt bọn họ là một yêu thú Hóa Thần sơ kỳ bây giờ nếu như giao chiến ở chỗ này, sẽ gây ra động tĩnh lớn, người khác sẽ chú ý kéo qua bên đây.
Tần Vũ ra hiệu cho Tần Hạo và Ngạo Dương.
Hai người bọn họ lập tức hiểu ý, nhìn về đám thủ hạ phía sau, truyền âm phân phó.
Một tên thân thủ nhanh nhẹn, liền phi thân ra ngoài, dẫn dụ yêu thú bỏ đi, Tần Hạo dẫn thêm 1 người nữa lập tức đuổi theo phía sau.
Bây giờ trước động phủ còn lại Ngạo Dương và 2 thủ hạ cùng với Tần Vũ.
Cẩn thận quan sát một lúc lâu, Tần Vũ hạ xuống mấy cái cấm chế trận pháp che đi động phủ, bố trí thêm mê trận xong xuôi đưa trận bàn cho Ngạo Dương quản lý, rồi nói với hắn:
- Ngạo Dương, huynh thay ta canh gác ở bên ngoài cẩn thận, nếu có người tiến vào lập tức dùng Vạn Lôi phù oanh tới, ta bên trong nghe động sẽ lập tức chạy ra trợ uy! Hơn nữa, nếu không có lệnh của ta