Phùng Lãnh Nhi rút tay mình lại, tên anh cũng thật đặc biệt, ngay cả tướng mạo cũng mang dáng vẻ của người phương Tây, hơn nữa tên anh thực quen tai, giống như đã nghe qua ở nơi nào.
Cô lễ phép gật đầu, cố ý bỏ qua cái nhìn chăm chú nóng rực của anh.
Nghiêm tổng thấy Hàn Lan Uy nhìn chằm chằm Phùng Lãnh Nhi liền nói lấy lòng
. Phùng Lãnh Nhi không chỉ xinh đẹp mà còn quản lý công ty rất tốt, rất giống bố cô ấy, tôi và bố cô ấy là bạn bè, đã biết cô ấy từ nhỏ đến giờ.
Hàn Lan Uy không có ý kiến gì, anh chỉ nhướng mày, lộ ra một nụ cười mê người
. Tôi nghĩ mọi người đã đói rồi ! Chúng ta không nên để bụng trống mà bàn chuyện làm ăn.
Anh giơ tay lên gọi phục vụ.
Nghiêm tổng vội phụ họa theo nói
. Đúng đúng, trước tiên ăn no đã rồi nói, bữa tiệc này tôi mời khách, xin hai vị đừng khách khí.
Phùng Lãnh Nhi không biết làm sao đành phải theo, nói thực ra cô căn bản ăn không vô, thầm nghĩ làm sao nhanh chóng đặt bút ký hợp đồng này, cô đã theo đuổi Nghiêm tổng hơn một tháng, việc kéo dài thời gian này đã phá vỡ kỉ lục chậm ký kết hợp đồng của cô.
Mọi người dùng cơm xong, nhà hàng phục vụ cà phê, Hàn Lan Uy nhàn nhã nhấm nháp, ánh mắt lướt nhìn mọi người, khi đi qua Phùng Lãnh Nhi, đôi mắt màu đồng của anh trầm lại.
Anh xác định được cô chính là cô gái đã cướp đi chỗ đậu xe, đến gần thấy cô càng đẹp đến chết người.
Tuy biểu hiện bề ngoài của cô thật hào phóng nhưng đôi mắt lại tỏa ra khí chất lạnh lùng, lúc lạnh lúc nóng, người khác không thể nắm bắt được.
Phùng Lãnh Nhi hít sâu một hơi, cô không có thời gian để tiếp tục ở lại đây dây dưa với bọn họ
. Nghiêm tổng, đề án lần trước cùng báo giá ngài đã xem qua, không biết ngài có quyết định thế nào ?
Nghiêm tổng kéo kéo cà vạt, vẻ mặt có chút mất tự nhiên, ông thoáng nhìn Hàn Lan Uy, chậm rãi nói
. Lãnh Nhi, e là có lỗi với cô, theo lập trường của công ty chúng tôi, hợp tác với Hàn tiên sinh sẽ có nhiều ưu đãi hơn.”
Phùng Lãnh Nhi tuy đã có chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn tức giận không thôi nhưng cô không biểu hiện gì, quay sang nhìn chăm chú nhìn Hàn Lan Uy, vứt cho anh ta một nụ cười ngọt chết người nhưng ẩn chứa địch ý.
. Thật tốt, Hàn tiên sinh không biết anh đã cho Nghiêm tổng những ưu đãi gì ?
Nghiêm tổng vẻ mặt càng xấu hổ, ông khẩn trương nhìn Hàn Lan Uy, định nói gì đó nhưng lại bị Hàn Lan Uy lấy tay ra hiệu nên thôi.
. Không có gì, Phùng tiểu thư hẳn cô cũng biết, chỉ là cho họ một không gian rộng lớn hơn mà thôi.
. Nói vậy anh nhất định có một không gian vô cùng bao la rộng lớn ?
Hàn Lan Uy đưa mắt nhìn cô, trong mắt hiện lên một tia nguy hiểm. Cô gái này miệng lưỡi thật lợi hại.
. Nói đến không gian, tôi có một vấn đề muốn thỉnh giáo, ở Đài Bắc thực sự không đủ chỗ đậu xe cho các loại xe Bentley phải không ?
Anh vẻ mặt tự hỏi, khóe môi nhếch lên một nụ cười nhẹ.
Nghiêm tổng hơi khó hiểu lên tiếng nói
. Không thể nào! Hẳn là không có vấn đề gì, chỉ có phí hơi đắt một chút mà thôi.
Hàn Lan Uy ra vẻ vô tội đáp lại
. Mới vừa rồi khi đậu xe, chúng tôi bị một cô gái nhanh chân giành trước, cô ấy cho rằng xe Bentley không còn dùng được.
. Sao lại có chuyện này, ai nói xe Bentley không còn dùng được ?
Nghiêm tổng vẻ mặt bất mãn gầm lên.
Phùng Lãnh Nhi trừng mắt liếc Hàn Lan Uy một cái. Hừ ! Đừng nghĩ như vậy là dọa được tôi, những ấn tượng tốt ban đầu đối với anh cũng