Du hành thời gian là một thứ mà rất nhiều người mơ ước, thế nhưng rất tiếc nó là quyền năng mà hầu như không ai sở hữu, còn những người sở hữu nó thì lại không coi đây là một công cụ tốt để sử dụng, họ có nhiều cách hơn, tiết kiệm hơn để đạt được điều mà họ mong muốn.
Nếu du hành thời gian theo phương pháp thứ nhất, tức là tách mình ra khỏi dòng thời gian của Vũ trụ hiện nay.
Phương pháp này tuy tiêu tốn ít năng lượng hơn phương pháp thứ hai rất nhiều nhưng lại có quá nhiều nguy hiểm.
Một là khi tách mình ra khỏi trục thời gian của Vũ trụ tương đương với tự biến mình từ tứ duy không gian giáng cấp xuống tam duy không gian.
Mà mọi người biết đấy, giáng cấp thì dễ nhưng thăng cấp thì vô cùng khó khăn.
Từ tam duy chiều không gian muốn quay lại tứ duy chiều không gian, hơn nữa còn là đánh mất về mặt thời gian thì tôi cũng không biết có ai đó có thể làm được không.
Nhưng trong hiểu biết, ghi chép mà tôi từng thấy thì chưa có ai quay lại.
Ngoài sự khó khăn khi phục hồi chiều không gian khi hàng duy chúng ta còn phải khắc phục sự lạc lối trong thời gian.
Bởi vì tách biệt khỏi dòng thời gian của Vũ trụ, thế nên ta đã mất đi thời gian neo điểm.
Lúc bạn từ tam duy chiều không gian quay về thì không biết mình sẽ sát nhập với dòng thời gian Vũ trụ tại điểm nào, thế nên khả năng lạc lối là điều hiển nhiên chứ không phải chỉ là có khả năng.
Cuối cùng là tính bù đắp của Vũ trụ.
Hiểu đơn giản là khi các vị rời khỏi dòng thời gian của Vũ trụ hiện tại, Vũ trụ coi đó là các vị đã mất đi, đã biến mất khỏi Vũ trụ tại thời điểm đó.
Như một việc tự nhiên, Vũ trụ sẽ tự động xóa đi chỗ trống khi mà các vị rời đi để lại.
Khi các vị sát nhập trở lại dòng thời gian của Vũ trụ, tức là chúng ta đang chen ngang vào Vũ trụ đang chuyển động.
Nếu ví dụ Vũ trụ giống như một chiếc bánh xe đang lăn bánh trên con đường cao tốc, còn người sát nhập vào dòng thời gian như một chiếc gậy chen ngang.
Mọi người có thể hình dung ra điều gì sẽ sảy ra rồi chứ, hoặc là chiếc bánh xe bị hỏng, hoặc là chiếc gậy bị đập cho tơi tả, cho dù có thành công bám lên bánh xe thì nó cũng sẽ hỏng hóc, biến dạng nặng nề, thậm chí tan rã ra từng mảnh.
Thế nên du hành theo phương thức này tuy tốn ít năng lượng nhưng nguy hiểm lại quá to lớn.
Đừng nói Lam tinh hiện nay, kể cả những đỉnh cấp thần giai văn minh trong Vũ trụ cũng không có ai có thể hoàn hảo sử dụng phương pháp này du hành thời gian.
Còn phương pháp thứ hai, trực tiếp tịnh tiến cả trục thời gian của bản thân về phía trước hoặc phía sau.
Cái này cũng giống như dùng cá nhân sức mạnh đối kháng lại toàn Vũ trụ bước tiến.
Tiêu hao trong đó to lớn đến mức nào chắc tôi cũng không cần phải giải thích cho mọi người.
So sánh với biện pháp thứ nhất thì biện pháp thứ hai này càng đơn giản, càng ít nguy hiểm nhưng lại càng khó khăn.
Thế nào.
Mọi người thấy du hành thời gian có dễ dàng không? Thế nên tôi khuyên các vị nên bỏ đi mọi mộng tưởng về du hành thời gian, chí ít là trước khi Lam tinh văn minh có thể làm bá chủ Vũ trụ.
Hoàng Phong nói đến đây liền dừng lại chờ mấy vị Đại lão tiêu hóa xong những gì hắn vừa nói.
(Akira Furusawa): Không còn cách nào khác ngoài hai cách này sao?
-Có.
Trực tiếp tấn giai Thánh Giả, siêu thoát Vũ trụ.
(Lý Khắc Cường): Thánh nhân.
Như trong Hồng Hoang truyền thuyết.
-Không phải.
Thánh nhân trong Hồng Hoang là thực sự có thật đó.
Nhưng họ vẫn chưa siêu thoát.
Chẳng qua chỉ ở vào Hỗn độn vực tu hành mà thôi.
Còn xa xa mới có thể đạt được cảnh giới siêu thoát khỏi Vũ trụ này.
(William Gates): Ý ngài là Hồng Hoang truyền thuyết là có thật.
-Có thật.
Nhưng trong câu chuyện lưu truyền trên Lam tinh hiện nay thì độ chính xác chưa đến 50 phần trăm, thậm chí 20 phần trăm chưa chắc đã được.
Nhưng tôi sẽ không kể về Hồng Hoang cho mọi người bây giờ.
Dù sao trong đó có quá nhiều Đại năng mà Lam tinh hiện nay không chọc nổi.
Với mấy vị đó thì công ước Thần linh chả là gì cả, diệt đi Lam tinh cùng lắm chỉ bị chỉ trích, mang chút tiếng xấu thôi chứ cũng chả ảnh hưởng gì mấy.
(Vladimir Putin): Chỉ là nói chuyện thôi mà.
Có cần phải chú ý đến mức đó không? Trước kia mọi người vẫn truyền lưu, bàn tán mãi đó thôi.
-Truyền lưu đó là không chính xác lắm, người ta sẽ không để ý.
Tôi kể lại thì là sự thật, liên quan rất nhiều, rất nhiều thứ chỉ cần nhắc đến sẽ khiến người khác chú ý.
Hơn nữa người bình thường nói chuyện và tu luyện giả