Kim Taehyung khó hiểu nhìn đứa nhỏ trước mặt, sau đó thở dài một hơi. "Cùng tôi lên xe trước đã."
Trong xe, Jungkook không nói gì, cũng không ngẩng đầu lên, giữ cố định tư thế nhìn chằm chặp hai bàn tay lạnh cóng của bản thân. Lúc ngồi bên cạnh người đàn ông này, cậu cảm thấy ủy khuất muốn chết.
Kim Taehyung lên tiếng: "Cậu đợi tôi từ lúc bảy giờ sao?"
Jungkook gật đầu.
Vừa nhìn thấy cậu gật đầu, người đàn ông ngay lập tức thở dài một hơi.
Hắn chầm chậm nói: "Một bệnh nhân tôi phụ trách đột nhiên có chuyển biến xấu cần phải phẫu thuật ngay, cũng không kịp nghĩ đến chuyện thông báo với cậu.
"...Thật xin lỗi."
Jeon Jungkook lắc lắc đầu, khàn giọng nói: "Không sao cả." Là do cậu tự mình hẹn trước, không đợi hắn đồng ý.
Tiếp theo không ai nói gì.
Kim Taehyung nhìn đồng hồ đeo tay, đã gần hai giờ sáng. Lúc này mới nhớ tới chuyện ăn tối: "Cậu đã ăn tối chưa?"
Trái ngược với hy vọng trong lòng hắn, Jeon Jungkook vẫn lắc đầu.
Kim Taehyung lần này triệt để cạn lời, tại sao đứa nhỏ này lại ngốc đến thế? Đợi hắn từ lúc bảy giờ tối mà không chịu kiếm gì đó bỏ bụng.
"Tôi đưa cậu đi ăn được không?" Gần hai giờ sáng, có thể là sẽ không có nhà hàng nào còn mở cửa nữa, nhưng vẫn là đi xem thử một vòng.
Giờ này kiếm mòn mắt cũng không còn nơi nào tiếp, cũng chỉ còn cửa hàng tiện lợi, Kim Taehyung quay sang hỏi Jungkook: "Có muốn vào ăn chút mì không?"
Jeon Jungkook lắc đầu: "Chú ăn đi, tôi không đói."
Người đàn ông trầm mặc một hồi, nói với cậu đợi một lát rồi mở cửa đi vào. Lúc trở lại, trên tay hắn cầm một hộp sữa tươi.
"Uống lót dạ." Kim Taehyung đưa cho cậu.
Jeon Jungkook cũng không lằng nhằng từ chối, cầm lấy hộp sữa ấm áp trong tay.
"Cảm ơn chú."
"Ngày mai...Lát nữa phải lên máy bay rồi phải không?"
Jeon Jungkook đáp hắn một tiếng rồi tự mình khui nắp sữa, ngửa đầu uống một ngụm.
Kim Taehyung nhìn bạn nhỏ từng chút từng chút uống sữa, trong lòng mơ hồ ngứa ngáy. Hắn nói: "Để tôi đưa cậu về."
"Còn bữa ăn, lúc nào cậu về liền mời lại cậu."
Jungkook gật đầu.
...
"Tạm biệt chú."
Jungkook nói với người đàn ông tiễn mình vào tới tận cổng nhà.
"Chú không cần tiễn nữa đâu, tôi tự vào."
Kim Taehyung nhét hai tay vào trong túi áo măng tô, thở ra một hơi khí lạnh. "Cậu vào đi."
Trong lòng Jeon Jungkook nghe xong có hơi lưỡng lự, chân nửa muốn bước nửa không muốn.
Muốn ôm một cái...
Nhận ra cậu còn có chuyện muốn nói, hắn nhướng mày: "Sao vậy?"
Jeon Jungkook hai tay nhét trong túi áo xoắn xuýt không thôi, mắt hết