Khoai Lang Ngào Đường

Chương 21


trước sau


Kim Taehyung quay người đặt ly nước gừng mật ong chanh vào tay đứa nhỏ đang nhìn hắn đầy tình ý nhân tiện vỗ nhẹ lên đầu cậu một cái:

"Giọng như thế còn dám thả thính tôi à?"

Jungkook vươn tay nắm lấy tay bác sĩ Kim đang đặt trên đầu mình xuống, bĩu môi: "Chú đâu có nói là khó nghe đâu."

"Uống nước của cậu đi."

Jeon Jungkook chẹp miệng: "Nhưng mà chú có muốn suy nghĩ lại về việc ôm một cái không?"

"Không." Kim Taehyung quay người trở lại phòng khách.

Jungkook khịt mũi một cái, đợi đến lúc cậu khoẻ lại rồi cậu thề sẽ thả thính bác sĩ Kim hai bốn trên bảy!

"Chú ở đây công tác bao lâu thế?"

"Sáu tháng."

Jungkook nhướng mày, không khỏi hô lên: "Lâu như vậy?!" Vậy thì cậu tha hồ có thời gian đi theo bác sĩ Kim, tối nay bắt đầu tính toán lịch trình là vừa.


Khuôn mặt đứa nhỏ trước mặt hắn biến hoá không ngừng, đoạn đầu thì bất ngờ, đoạn sau thì vui vẻ, đoạn sau nữa thì cười đầy tình ý. Kim Taehyung không khỏi bật cười:

"Vui không?"

"Vui chứ." Jungkook đương nhiên là vô cùng vui vẻ rồi, cậu ôm ly nước bác sĩ Kim pha cho mình lại sopha ngồi xuống.

Ngoài chuyện đến đây lấy quà sinh nhật, Taehyung vẫn còn một chuyện khác:

"Tết năm nay không được về nhà phải không?"

Nhắc đến chuyện này lại làm Jungkook buồn tủi không thôi, gật gật đầu: "Đúng rồi, lão cha không cho tôi về. Chú nói xem vậy có phải tàn nhẫn lắm không?" Lão cha vậy mà bắt cậu ở nơi đất khách không người lẻ loi ăn súp bánh gạo (1) một mình...

"Tại bạn nhỏ nào không lo nghiêm túc học tập?" Suốt ngày chạy theo hắn.

Jeon Jungkook bị người ta đi guốc trong bụng bĩu môi không nói chuyện.

Kim Taehyung nhếch khoé môi: "Có kế hoạch gì chưa?"

Jungkook đặt chiếc ly rỗng lên bàn, đột nhiên thấy hơi tủi: "Chưa có, chắc là cứ như vậy qua ngày..." Tưởng tượng đến bản thân một mình ngồi trong nhà húp nước canh qua năm mới, đúng là cảnh tượng đẫm nước mắt...

Lúc này bác sĩ Kim đột nhiên hỏi: "Muốn đến nhà tôi đón năm mới không? Gia đình tôi đều ở bên này." Hắn mời cậu không phải vì làm tròn lời hứa với Jeon Junghoon, đơn giản là vì không ai nỡ để một đứa nhỏ như thế này lủi thủi một mình qua ngày Tết.

Nói chính xác hơn là bác sĩ Kim không nỡ.

Jungkook vừa rồi còn ngồi ườn trên sopha nghe xong lời này thì sống lưng thẳng tắp: "Chú nói thật không?!"

Hắn còn chưa trả lời, Jungkook đã biến thành bộ dạng ỉu xìu trốn vào góc sopha trùm chăn kín mít, miệng nói đầy uỷ khuất: "Chú lại lừa tôi chứ gì?"

Kim Taehyung không biết hình tượng của mình trong lòng đứa nhỏ này đã biến thành thế nào. Hắn kéo tấm chăn lông màu trắng sang một bên: "Không đùa cậu."

Jungkook hai vành mắt hơi đỏ: "Thật sao? Tôi được chú thu nhận sao?" Không gì tuyệt hơn nếu được đón năm mới cùng bác sĩ Kim...còn cùng với gia đình bác sĩ Kim nữa.

"Ừm, tôi thu nhận cậu." Kim Taehyung cong môi cười.

Hắn đã thông báo với cả nhà Tết năm nay sẽ dẫn thêm một người đến, đương nhiên không ai ngại trong nhà có thêm một đứa trẻ hoạt bát.


"Vậy có phải tôi nên đi mua quà rồi không? Nhưng mua gì mới thích hợp? Người nhà chú thích gì?" Thời gian gấp quá, khiến cậu không khỏi khẩn trương, hai vành mắt vẫn còn đỏ.

"Không cần gấp, tôi đưa cậu đi."

...

Miệng nói là đi mua quà cho gia đình hắn, nhưng đứa nhỏ họ Jeon hình như quên mất điều này rồi.

Ở phía trước, Jungkook vừa đẩy xe vừa bỏ đồ ăn vặt vào, dáng vẻ này hình như là quên thật.

"Sao lại mua nhiều đồ ăn vặt thế?" Thân là một bác sĩ, hắn có cảm giác kháng cự với đống đồ ăn vặt không lành mạnh này.

Jungkook đi đến quầy trái cây tươi, không trả lời câu hỏi của bác sĩ Kim: "Chú muốn ăn

dâu không?"

"Ăn nhiều trái cây lên, bỏ đồ ăn vặt lại."

Jungkook không đành lòng: "Tại sao? Đều rất ngon mà." Cậu có thể ăn suốt ngày đều được.

Kim Taehyung giành xe đẩy quay trở về quầy bánh kẹo, lưu loát bỏ lại từng món một lên kệ, chỉ chừa lại duy nhất một hộp hạnh nhân phủ sô-cô-la.

"Ăn đồ ăn vặt không tốt."

Jeon Jungkook nắm vạt áo trố mắt nhìn, vẫn muốn níu kéo: "Vậy ăn một ít thôi..."

Kim Taehyung lạnh lùng: "Không."

"Sao chú quản tôi ăn chứ? Tôi là trẻ con, trẻ con cần ăn nhiều!"

"Có cho quản không?" Kim Taehyung dừng bước.

Jungkook gật đầu: "Cho." Ai biểu cậu thích bác sĩ Kim cơ chứ!

Vốn dĩ Jungkook không có quên mua quà cho gia đình bác sĩ Kim, cậu vốn hay để việc gì tốn nhiều tâm tư và cần nhiều sự tập trung ra sau cùng.

Phải tốn hơn ba mươi phút Jungkook mới mua quà xong.


Nhìn xe đẩy chứa đầy ắp đồ đạc, Kim Taehyung hỏi: "Có tiền trả không?" Đứa nhỏ này đi siêu thị bằng mắt, thứ gì lọt vào tầm mắt đều lấy, nếu không phải hắn lược bớt đống đồ ăn vặt kia, có lẽ hai người đã phải cần hai chiếc xe mới đủ.

Jungkook hơi bĩu môi: "Đương nhiên có!"

Nhìn đứa nhỏ làm một loạt động tác quẹt thẻ, nhấn mật khẩu, hắn đưa tay cầm những bao to bao nhỏ từ tay nhân viên bỏ lại vào xe đẩy.

Tính tiền xong thì những que kẹo gậy (2) trên quầy lọt vào tầm mắt cậu. Dư âm của Giáng sinh, tất cả các món đồ liên quan đều hạ giá chỉ còn mấy đồng, Jungkook vươn tay lấy hai que kẹo. Cậu cười cười vừa nói với nhân viên một câu vừa chỉ người ở phía sau, nói xong quay lại nhìn bác sĩ Kim cười tinh nghịch rồi chạy mất.

Kim Taehyung nghe xong mặt không biểu tình bình tĩnh cầm lấy ví tiền ra, đưa vài đồng tiền xu đưa cho nhân viên.

Ngoài bãi đỗ xe, Jungkook mặc mỗi chiếc áo sweater đứng dưới từng đợt gió lạnh đợi hắn. Mái tóc đen xoăn bị gió thổi bay tán loạn Jungkook cũng chẳng thèm để ý, cậu lè lưỡi liếm chiếc kẹo gậy được trả tiền bởi bác sĩ Kim.

Trong giây phút đó, không những bàn tay đẩy xe mà còn có "trái tim già nua" của bác sĩ Kim run rẩy từng hồi.

"Chị ơi, người yêu tương lai của tôi trả tiền kẹo que này nhé!"

Chú thích:

(1) Súp bánh gạo (Tteokguk): Một món ăn vào dịp Tết của người Hàn Quốc và Triều Tiên.

(2) Kẹo gậy: Chắc ai cũng biết rồi nhỉ, kẹo gậy như là biểu tượng của Giáng sinh và còn được gọi là "gậy của ông già Noel".

.

iamchloe

Cảm ơn những lời động viên chứa đầy tình cảm của mọi người dành cho mình, mình thật sự rất biết ơn và cảm động. Hiện tại mình đã siêu siêu ổn rồi nên mới sẵn sàng quay trở lại ^^ Và sự cố đầy tai hại ấn nhầm nút đăng tải kia mọi người hãy để nó trôi vào quên lãng đi nhé...

Chúc mọi người ngủ ngon <3



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện