Khoai Lang Ngào Đường

Chương 6


trước sau


Theo phép tắc lịch sự, Taehyung gõ cửa hai lần. Bên trong không có động tĩnh gì, biết được không có người liền đẩy cửa vào.

Vừa mở cửa ra liền bị tiếng nhạc lớn xông vào lỗ tai, sau đó trước mắt liền nhìn thấy Jeon Jungkook trên người mặc áo choàng tắm, cổ áo rộng rãi làm lộ ra xương quai xanh đẹp đẽ, hai mắt hạnh tròn xoe nhìn hắn.

"Chú?"

Kim Taehyung có chút bất ngờ, sau đó lên tiếng giải thích:

"Tôi gõ cửa thấy không có động tĩnh nên mới vào."

Jeon Jungkook nghe xong chớp chớp mắt, nhìn chiếc điện thoại phát ra tiếng nhạc cực đại kia liền hiểu.

"Không sao, chú đi vào trước đi." Nói xong liền mỉm cười lướt qua hắn đi ra ngoài.

Nụ cười và mùi sữa tắm thơm mát thoáng qua làm trong lòng Kim Taehyung ngứa ngáy, nhưng sớm rồi tiêu tan đi. Hắn lại bồn rửa mặt xối nước xua tan đi men rượu.

Lúc vừa mở cửa ra ngoài, Kim Taehyung liền nhìn thấy đứa nhỏ mặc áo choàng tắm đứng dựa vào tường, mắt thấy hắn đi ra liền chạy tới.


Jeon Jungkook trên tay cầm điện thoại đưa đến trước mặt hắn, sau đó nghiêng nghiêng đầu nói:

"Chú chưa cho tôi số điện thoại."

Hắn nhìn nhìn khuôn mặt non choẹt của người trước mắt, sau đó lại nhìn nhìn điện thoại.

Kim Taehyung hỏi: "Cậu lấy số điện thoại tôi làm gì?"

Jungkook chớp chớp mắt, không ngần ngại nói: "Gạ chú."

Sau đó cậu thành công thấy được người kia nhíu mày lại. Jeon Jungkook bật cười, tay lắc lắc điện thoại.

"Tôi chỉ đùa thôi, chú cho tôi số điện thoại đi mà."

Đây là lần đầu tiên nhị thiếu gia của Jeon gia tự động đi xin số điện thoại, đã thế còn phải mềm giọng năn nỉ. Đúng là người mình yêu thì luôn là ngoại lệ nhỉ...

Kim Taehyung không nhanh không chậm đưa tay nhận lấy điện thoại, nhập vào một dãy số, sau đó trả về. Jeon Jungkook hai mắt như phát sáng, tay cầm điện thoại nhìn nhìn một hồi, nhấn lưu.

Cậu ngẩng đầu mỉm cười:

"Cảm ơn chú."

Người đàn ông nhìn khuôn mặt với nụ cười xinh đẹp trước mắt, không nói gì, bước qua một bên rồi rời đi.

Jungkook quay đầu nhìn dáng người cao cao kia, trong lòng cậu đang âm thầm tung hoa, cảm giác thật là thành tựu!

Khi Kim Taehyung vừa bước xuống bậc thang cuối cùng, điện thoại trong túi quần rung lên.

Một dãy số lạ, hắn bấm nghe.

<Chú.>


Kim Taehyung im lặng, đứa nhỏ này định bày trò gì vậy.

"Ừm?"

Jeon Jungkook chống tay nằm nghiêng trên giường lớn hình tròn, áo tắm gần như sắp rơi ra. Cậu cười hai mắt cong, nói:

"Tôi gọi thử xem chú có lừa tôi không."

Lần này bên đó không có nói gì.

"Bye bye chú." Jungkook ấn tắt máy.

Kim Taehyung trong lòng không rõ cảm giác gì, nhìn màn hình điện thoại đến khi tối đen, hắn cất điện thoại đi, sau đó trở lại bàn ăn nghe tiếng rầy của

Jeon Junghoon.

Jeon Jungkook ở trên này lăn lộn hai vòng, sau đó lại nhìn nhìn cuộc gọi vỏn vẹn mười lăm giây hiển thị trên màn hình điện thoại.

Cậu cong khoé môi, hai má đỏ ửng, tự một mình lẩm bẩm:

"Hình như lại yêu rồi." Cảm giác này thật khác với lần đầu tiên, trái tim của Jeon Jungkook đập thật là điên cuồng trước hắn, nó nói người đàn ông này sẽ phải là của cậu.

Trái tim còn đang lâng lâng vì bị rơi vào bể tình, chuông điện thoại lại reo lên không đúng lúc.

Jungkook nhìn tên hiển thị, sau đó nhấn nghe. Vừa được kết nối, bên kia liền rống lên:

<Con mẹ cậu Jeon Jungkook.>

Jeon Jungkook đã nhiều lần bị rống vào tai như thế này, nhưng không có lần nào là không giật mình cả. Cậu đáp lại:

"Đừng tìm mẹ tôi, lão cha tôi đánh cậu bờm đầu."

Đầu dây bên kia tức đến thở phì phò, lại thét lên: <Cậu con mẹ nó về nước cũng không gọi ông đây đi ăn cơm à? Đồ tồi!>


Jungkook chớp chớp mắt, hết đường chối mất rồi...

<Hết đường cãi rồi chứ gì?> Giọng nói bên kia như đang chế giễu.

"Tuyết bên ngoài đẹp nhỉ..." Jeon Jungkook đánh trống lãng.

Lần này đầu bên kia không rống lên nữa, hắn thở phì phò nói: <Tuyết hết rơi lâu rồi đại ca.>

<Dừng việc đánh trống lãng đi, mau xách mông đi thay đồ rồi đến đây.>

<Tôi sẽ gửi địa chỉ cho cậu, hai mươi phút nữa còn chưa mò đến thì tôi mang mã tấu tìm đến tận nhà cậu.>

Jeon Jungkook bĩu bĩu môi, nói lớn vào điện thoại: "Cậu đừng có mà giang hồ!"

Nói xong liền tắt máy, không đành lòng rời chăn ấm bò dậy đi thay quần áo.

Jeon Jungkook mất mười phút sờ sờ nắn nắn eo, lại mất mười phút nghĩ xem bác sĩ Kim có thích eo cậu không.

Lúc đến nhà hàng đã trễ mười phút, cậu vừa vào liền bị ánh mắt kia lườm đến cháy mặt.

.

iamchloe

happy birthday junggooie.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện