[ Có lẽ vì cậu cắt đứt quan hệ giữa nữ chủ và nam phụ Trần Khải, hay vì lẽ khác.
Nói tóm lại, đáng lẽ nguyên thân và nữ chủ ba ngày sau sẽ gặp nhau, đích xác chính là tối nay.
] Hệ thống 333 nói.
Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Lâm Thanh, Hệ thống 333 lại nói: [ Ký chủ, đừng lo lắng.
Mặc dù nam nữ chủ gặp nhau sớm nhưng diễn biến cốt truyện vẫn giống nguyên tác.
]
[ Nam chủ bị cấp dưới phản bội, bị thương ở đầu ngõ nơi nữ chủ về nhà, gặp nữ chủ.
Nữ chủ vì thân hình gầy yếu, đương nhiên không thể nhấc nổi nam chủ nên đã gọi cô bạn thân tốt Tống Thanh Thanh đến giúp.
]
[ Theo diễn biến của cốt truyện ban đầu, ngay cả khi có sự giúp đỡ của Tống Thanh Thanh, hai người họ phải mất cả tiếng đồng hồ để khiêng được nam chủ về nhà, vì vậy ký chủ, cậu có đủ thời gian để chuẩn bị.
]
Nghe vậy, Lâm Thanh thở phào nhẹ nhõm, sau đó hỏi: " Nam chủ không phải bị thương nặng lắm sao? Hôn mê lâu như vậy, không bị ngủm à?"
[ Nam chủ thiên phú dị bẩm, xin kí chủ yên tâm.
]
"Được rồi." Lâm Thanh thờ ơ nói.
Nhiệm vụ của cậu là cứu vớt vai ác tội nghiệp Cố Ngôn thôi, về phần nam chủ không thuộc phạm vi nhiệm vụ của cậu.
Đặc biệt, cốt truyện ban đầu có đề cập đến việc Lưu gia hỗn đen trước khi tẩy trắng, ngược lại mạng người trong tay nam chủ Lưu An nhiều không ít.
Nhưng vì còn gần một giờ, Lâm Thanh không nghĩ cần phải liều lĩnh chạy tới như vậy.
Nam chủ Lưu An là tên rất đa nghi, ngay cả khi trong nguyên tác nữ chủ cứu anh, mặc dù có ấn tượng tốt với nữ chủ, nhưng anh vẫn nghi ngờ cô là do kẻ thù của anh phái đến, chính vì thế mỗi điều tra mọi mặt về nữ chủ.
Cùng cô trình diễn một mối ngược luyến tình thâm, tuy rằng thời gian thật ngắn, nhưng nó thực sự là một mối ngược luyến tình thâm sâu sắc.
Vì vậy, Lâm Thanh cảm thấy câụ cần chuẩn bị một chút để làm lý do cho sự xuất hiện của mình.
Cậu không muốn chọc tức đến Lưu An vì Lâm gia vô tội, nhất là khi Lưu gia có thế lực cường mạnh hơn so với Lâm gia.
Lâm phụ đối xử tốt với cậu, ít nhất không thiếu mọi thứ vật chất, cậu không thể vong ân phụ nghĩa.
Lấy điện thoại di động ra nhìn bản đồ thành phố A, hai mắt Lâm Thanh đột nhiên sáng ngời, hiển nhiên là có chủ ý, vì vậy liền tuyển Tiểu Trương còn chưa ngủ dưới lầu, lên đường.
...
Đây là một con hẻm nhỏ, vì cách nó không xa có một khu phố ẩm thực, nên ngay cả ban đêm thanh âm ồn ào náo nhiệt truyền tới liên hồi.
Tô Bạch