[ Đỗ tiểu thư, hung khí lần trước cô nhận được.
Theo xét nghiệm thì đúng là máu của nạn nhân và hoàn toàn không có dấu vân tay của Phong tổng ] Thừa Lâm đầu dây bên kia ẩn ý vui mừng.
Đỗ Trình Tranh kích động đứng bật dậy làm y tá bên cạnh bị bất ngờ.
" Thật sao ? Vậy tức là anh ấy sẽ được loại khỏi nghi phạm vụ án ? "
[ Đúng vậy.
Có thể ngay ngày mai Phong tổng sẽ được thả tự do.
]
" Vậy thì tốt quá.
Cảm ơn anh luật sư Lâm "
[ Đừng khách sao, đều là việc tôi nên làm ]
Sau khi ngắt máy, cô cười vui vẻ liền nhắn tin thông báo cho Mộc Diễm Tinh.
[ Tinh Tinh, Phong Hạo được thoát khỏi tình nghi rồi ]
[ Chúc mừng chúc mừng, nhất định phải khui bia ăn mừng *haha* ]
" Bác sĩ Đỗ, chúng ta đến giờ đi kiểm tra sức khỏe bệnh nhân "
" Được, tôi đến ngay "
***
" Là kẻ nào dám đưa con dao đó.
Hả ? "
Trong căn biệt thự xa hoa, Maximus điên cuồng ném mọi thứ trên bàn, đã trở nên lộn xộn.
" Kẻ nào to gan qua mắt tao ? " hắn chỉ thẳng mặt đám người đứng trước mặt.
Đám người đều im lặng không dám lên tiếng.
" Ha, một lũ mù mà.
Chắc chắn cảnh sát sẽ bỏ qua cho tên đó.
" Maximus nghiến chặt quai hàm, đầy vẻ tức giận.
Hắn quét mắt một lượt từng người.
" Tao chắc chắn sẽ không để yên cho hắn.
Tụi mày lần này tốt nhất nên làm thật tốt việc tiếp theo tao giao ".
Lần này phải đích thân đến Trung Quốc mới được.
***
Sáng sớm trước cửa cảnh sát nhân dân.
Nhiều người đã đến đông đủ để chào đón một nhân vật chính.
Phong Hạo một thân cao lớn thong thả bước ra ngoài, thứ chào đón anh là một đám người.
Lục Thiên Đình, Hoắc Đông Thần, Ellis Tống Khải, Thừa Lâm và cô bạn gái Đỗ Trình Tranh.
Thấy anh bước ra, gương mặt ai nấy đều treo một nụ cười chào mừng.
" Đông đủ thật đó nha " Phong Hạo khẽ bật cười.
Ellis Tống Khải đi đến khoác lên vai anh, nụ cười hớn hở " Tao biết ngay mày sẽ không sao mà.
"
Hoắc Đông Thần cười nói " Lão tam, chào mừng mày quay về "
Phong Hạo mỉm cười rồi nhìn Lục Thiên Đình đứng một bên, trên mặt điềm tĩnh.
" Cảm ơn Lục tổng "
Lục Thiên Đình nhếch môi cười " Tao thì có thể làm được gì chứ.
Đều nhờ cô ấy " anh ấy liếc mắt sang cô gái nãy giờ không nói một câu nào.
Cô gái giương đôi mắt trong suốt nhìn Phong Hạo, khoé môi khẽ cười, thân ảnh nhỏ bé đứng đối diện anh.
" Cảm ơn em, Tranh Tranh "
" Anh không sao là tốt rồi " cuối cùng cô cũng nói được một câu khi đối diện với anh, nhìn anh vui vẻ bên ba người kia khiến cô khó xen vào được.
Ellis Tống Khải nhìn hai người họ, khẽ ồ một tiếng và thu bàn tay lại " Nếu mày đã bình an vô sự thì tao về trước đây.
Ở đây lâu lỡ thời gian của tao quá "
Hoắc Đông Thần rất thức thời mà hùa theo " Ồ tao quên chưa mua đồ ăn sáng cho An Vy rồi.
Đi nhé người anh em "
Lục Thiên Đình khẽ lắc đầu cười, giơ tay tạm biệt " Đi đây, về chăm vợ con trước "
Phong Hạo nhìn ba người mà thầm cảm thán.
Ý đồ hiện rõ trên mặt quá đi.
Nghe thấy tiếng cười khúc khích của Đỗ Trình Tranh, anh nhẹ nhàng búng trán cô " Cười cái gì chứ ? "
" Không có gì.
Chắc anh chưa ăn sáng phải không ? "
Anh gật đầu " Ừm "
" Vậy chúng ta đi nhé.
"
***
Hai người sau khi ăn sáng xong, tài xế lái xe chở Phong Hạo và Đỗ Trình Tranh về nhà.
Bầu không khí không quá ngượng ngùng mà không hẳn sôi nổi.
Phong Hạo tựa lưng vào ghế ngồi, nhắm mắt dưỡng thần.
Đỗ Trình Tranh thỉnh thoảng có quan sát anh một chút, cằm đã mọc lún phún râu, dưới hai mắt hơi hiện nét thâm quầng nhưng không thể che giấu được sự phong trần, nét cuốn hút ban đầu, anh thật sự rất đẹp trai kể cả gương mặt đã tiều tụy đi.
Chiếc xe dừng lại, Phong Hạo cảm giác xe ngưng chuyển động mới dần mở mắt nhìn cô.
Đỗ Trình Tranh bất chợt chạm phải ánh mắt sâu hút đó, cô chưa kịp tránh thì đã nghe thấy tiếng cười trầm thấp của người đó.
" Nãy giờ em đang ngắm tôi sao ? Thế nào ? Có vừa mắt của em không ? "
Đỗ Trình Tranh lộp bộp trong lòng, gương mặt khẽ ửng hồng vì chột dạ.
Thấy cô mím môi không biết trả lời thế nào, anh nói " Đến nhà em rồi.
Nếu có công việc ở bệnh viện thì tôi sẽ chở em qua đó luôn.
"
Đỗ Trình Tranh lắc đầu, khẽ nói " Không có.
Anh về nghỉ ngơi thật tốt đi.
"
Phong Hạo gật đầu không ý kiến.
Đỗ Trình Tranh bước xuống xe, nhìn người đàn ông qua cửa sổ xe, anh vẫn chưa dời mắt đi.
Phong Hạo thấy cô quay