“Thật sự không biết người tui thích là ai sao?” Tần An duỗi đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm liếm môi dưới bị cắn rách của Kỳ Dịch Dã, anh rũ mắt, lông mi hơi run.
Kỳ Dịch Dã nhìn thấy trong đôi mắt trong veo tỏa sáng kia có mấy phần ngượng ngùng, thêm mấy phần căng thẳng, bàn tay đang nắm lấy cái eo thon lập tức siết chặt lại.
Sau một chốc, Kỳ Dịch Dã mới trầm giọng trả lời, “Là anh.”
“Đúng vậy, là anh.” Vành tai Tần An đỏ bừng, anh cúi đầu vô thức chọc nhẹ lên xương quai xanh của Kỳ Dịch Dã, ngón trỏ lướt qua lướt lại vuốt ve xương quai xanh thẳng tắp, như dùng một chiếc lông chim nhẹ nhàng gãi, gãi tới mức cả người Kỳ Dịch Dã ngứa ngáy, hầu kết chuyển động.
“Vậy còn anh, anh thích ai? Thích cái vị Lý tiểu thư chở anh về nhiều lần đó hửm?” Tần An tới gần hắn, mặt của hai người sắp dán dính vào nhau, nhưng miệng vẫn không chịu buông tha.
Kỳ Dịch Dã nắm lấy bàn tay làm loạn trước ngực hắn, thời điểm mở miệng, giọng nói đã hơi khàn khàn, “Nói bậy bạ.”
“Nói bậy bạ cái gì? Tui thấy quan hệ giữa hai người tốt quá chừng.” Tần An khịt khịt mũi, mũi của anh còn hồng hồng, anh trừng Kỳ Dịch Dã, “Thế anh với vị Lý tiểu thư kia chừng nào đám cưới? Tháng sau, tuần sau, hay là hai ngày nữa?”
Kỳ Dịch Dã cười trong lòng, không nhịn được mà nhéo nhéo phần thịt sau gáy Tần An, kề vào tai anh nói nhỏ, “Sao anh lại ngửi thấy mùi chua nồng nặc thế nhỉ?”
“… Tui ngâm dấm lâu rồi, giờ anh mới ngửi thấy à.”
Nước mưa bị gió quất lên cửa sổ, phát ra tiếng vang lanh lảnh, hai lớp rèm cửa sổ dày hoàn toàn che kín cảnh xuân trong phòng.
Quần áo trên người bị cởi không còn một mẩu, thân thể trắng nõn được Kỳ Dịch Dã giấu vào trong chăn ấm, hạ thể Tần An bị trêu chọc nãy giờ đã nổi lên phản ứng từ lâu, thân dưới nửa cương bị Kỳ Dịch Dã nắm trong tay nhào nặn đùa bỡn, chỉ chốc lát sau niệu đạo đã tiết ra từng giọt chất lỏng ẩm ướt, cổ họng liên tục tràn ra tiếng thở dốc và rên rỉ đứt quãng, lồng ngực phập phồng lên xuống, đầu vú phấn hồng run rẩy dựng đứng lên.
Kỳ Dịch Dã liếm láp gặm cắn vành tai đỏ bừng, thuận theo chiếc cổ thon dài, hàm răng cà nhẹ lên xương quai xanh Tần An, thuận thế cúi đầu tiến vào trong chăn, tìm được nụ hoa kiều diễm kia, đầu lưỡi đặt trên đầu vú, nhẹ nhàng đè xuống, tiện đà bỏ vào trong miệng, vừa cắn vừa mút.
Sau khi ngậm lấy thì cắn nhẹ rồi cọ xát, Tần An bị kích thích khơi gợi dục vọng, đầu ngón tay nắm lấy drap trải giường tạo thành nếp nhăn, anh khó nhịn dùng gót chân đạp tới đạp lui trên giường, cong người tự đưa mình vào trong miệng Kỳ Dịch Dã.
Cơ quan sinh dục chưa từng được người khác đụng bị đôi bàn tay to với lớp chai mỏng mạnh mẽ cọ xát tới đỏ ửng, Kỳ Dịch Dã hôn một đường xuống bụng của anh, Tần An nhấc chân, đụng phải quần lót căng phồng của Kỳ Dịch Dã, anh nhè nhẹ giẫm lên cọ cọ ngay tại bộ phận nhô ra đó, chẳng bao lâu trong chăn truyền tới tiếng thở dốc nhẫn nại của đàn ông, Tần An xấu hổ đỏ hết bên tai, nhưng vẫn cắn môi tiếp tục câu dẫn Kỳ Dịch Dã.
Kỳ Dịch Dã chui ra khỏi chăn, trên mặt lộ ra một tia dục vọng, động tác trên tay càng lúc càng thô bạo, Tần An khẽ nhíu mày, đuôi mắt nhuốm tình dục hồng hồng, đôi môi đỏ mọng hơi hé, nhỏ giọng ngâm nga, dục vọng leo lên sau gáy, một luồng tê dại bò dọc theo sống lưng, anh duỗi thẳng thắt lưng, kêu một tiếng rồi bắn vào trong tay Kỳ Dịch Dã.
Sau khi dục vọng được phóng thích, Tần An đờ đẫn nhìn Kỳ Dịch Dã, thân thể nóng rực khẽ run lên, trong cơ thể đột nhiên cảm thấy trống rỗng.
Đùi lớn bị tách ra, bàn tay to lớn dính đầy tinh dịnh tìm tới hậu huyệt đang đóng chặt, ngón tay trỏ nhẹ nhàng ấn vào, sau đó chậm rãi tiến nhập một đốt ngón tay, xúc cảm xa lạ khiến Tần An kêu lên sợ hãi, hai tay nắm chặt lấy cánh tay của Kỳ Dịch Dã, theo bản năng lắc đầu cự tuyệt, “Không… khó chịu…”
Kỳ Dịch Dã cúi đầu tìm tới đôi môi mềm mại vô cùng của Tần An, thấp giọng động viên, “Đừng sợ, một lát sẽ rất thoải mái.”
Hắn nắm lấy tay Tần An, ấn lên nơi đang nóng hổi ngẩng đầu của mình, Tần An cố gắng ổn định hô hấp, tay phải thò vào trong quần lót của hắn, một tay anh không nắm được hết dương vật cương cứng nóng rực, thứ đó vừa cứng lại vừa to, anh cầm lấy vuốt ve trên dưới.
Ngón tay trỏ luồn vào trong hậu huyệt cọ xát lên vách tường ấm nóng, tới lúc miệng huyệt từ từ trở nên ẩm ướt thả lỏng mới chen ngón tay thứ hai vào, rồi nhanh chóng rút ra cắm vào da thịt mềm mại.
Tần An mông lung khép hờ hai mắt, khoái cảm xa lạ khiến anh tê hết cả da đầu, dần quên mất công việc trên tay, chỉ biết mình đang cầm một thứ gì đó như cái chày bằng sắt, vô thức siết chặt thì lại nghe thấy tiếng Kỳ Dịch Dã kêu rên, anh mới phản ứng lại, vội vàng mở chăn ra cúi đầu nhìn xuống.
“Xin lỗi, làm đau anh