Nhìn Tạ Lâm mệt mỏi cậu cũng không vui nổi, nhưng lại không có cách nào an ủi anh, dù có nấu cho anh nhiều món ăn ngon đi nữa anh cũng không có thời gian động vào, ngày nào Trình Dư cũng ngồi ngốc ngóng ra cửa, sau đó lại cất một bàn đồ ăn còn nguyên vẹn vào trong tủ.
Công việc cũng hành hạ Trình Dư rất mệt, không biết trong công ty làm sao mà hôm nay khi cậu đến cấp trên còn xuống mắng một trận, Trình Dư không hiểu lắm nên chỉ biết cúi đầu lắng nghe, đột nhiên ông gằn giọng hỏi: "Bản báo cáo này là do nhóm nào làm?"
Lã Tứ luôn đứng một bên ấp úng nói: "Là nhóm tôi..."
"Số liệu này từ đâu mà ra? Bên trên lúc nào cũng nộp thuế đầy đủ giờ lòi ra một khoản chưa đóng, là thật sự sai sót hay là có người cố tình bòn rút? Vài ngày nữa còn không xử lý xong công an sẽ vào đây kiểm tra, cậu liệu mà làm!"
Trình Dư nghe mà cũng hoảng thay, bình thường Lã Tứ là người trông rất thật thà còn là bạn của Lưu Trương, cậu không tin hắn sẽ làm ra những chuyện như vậy, nhưng tình huống này thật không biết ra sao, thảo nào vài ngày trước công ty cứ loạn cả lên bắt nhân viên kiểm tra hết lần này đến lần khác.
Cậu biết dính đến thuế má rất nghiêm trọng, không đơn giản là bị đuổi việc mà có thể ngồi tù như chơi.
Lúc cấp trên rời đi, cậu muốn lại gần hỏi Lã Tứ xảy ra chuyện gì nhưng thấy hắn bận rộn lại thôi.
Vài ngày trôi qua cũng không khá khẩm hơn là bao, cậu thấy sắc mặt Lã Tứ ngày càng kém, hôm nay sau khi mọi người rời đi ăn cơm trưa hết hắn vẫn ủ rũ ngồi trong phòng.
Trình Dư do dự một lúc quay lại, cậu gõ nhẹ cửa phòng thử gọi:
"Anh Tứ...!anh chưa đi ăn sao?"
Lã Tứ không ngẩng đầu lên chỉ xua tay nói: "Cậu cứ đi đi, mặc kệ tôi."
Trình Dư không biết an ủi ra sao, mặc dù Lã Tứ giúp đỡ cậu cũng nhiều nhưng hai người rất ít nói chuyện, cậu ngập ngừng đang định rời đi thì đột nhiên Lã Tứ ngồi bật dậy.
Hắn chạy đến trước mặt cậu gấp gáp nói:
"Trình Dư, từ lúc cậu vào công ty đến giờ anh đối xử với cậu không tệ có đúng không?" Trình Dư còn chưa kịp trả lời Lã Tứ đã điên cuồng nói: "Trước kia cậu luôn nói muốn cảm ơn tôi, bây giờ chi bằng cậu làm đi.
Tài liệu phòng kế toán sai sót cậu có thể nhận do mình làm không?"
Trình Dư hoảng hốt nhìn hắn lắc đầu: "Em còn chưa sờ vào mấy tài liệu đó bao giờ, cho dù nói em làm cũng không có ai tin..."
"Chỉ cần cậu đồng ý tôi nhất định sẽ có cách!" Lã Tứ tiến lại gần nắm chặt lấy vai cậu nói: "Không phải cậu rất cần tiền sao? Lưu Trương nói với tôi cậu cần tiền còn hơn cả mạng, đến giường đàn ông khác cậu còn trèo lên được thì có chuyện gì là không thể làm? Cậu giúp tôi lần này tôi sẽ cho cậu rất nhiều tiền, cậu muốn bao nhiêu cũng được!"
Trình Dư há hốc miệng, ngay cả bả vai bị nắm lấy phát đau cũng không để ý, chỉ chăm chú vào những lời Lã Tứ vừa nói.
Trèo lên giường đàn ông.
Cậu muốn giải thích nhưng Lã Tứ đã chặn lời trước: "Cậu đừng tỏ vẻ thanh cao nữa, trưởng phòng Cao nói lúc gặp hai người còn không quen biết, ai mà tin hai người đơn thuần chỉ là bạn cùng quê.
Hắn ta chơi đùa cậu rồi cũng có ngày chán, chi bằng giúp tôi, mặc dù không nhiều