Chương 28 :
Sở Nghĩa lần này điền tấm bảng này so với lần trước nghiêm túc và nghiêm khắc hơn nhiều.
Đã từng chơi cái gì, cái nào lợi hại, cái nào thích, có thể nghĩ đến đều viết vào.
Hắn thậm chí còn viết hồi ức từ hồi đi nhà trẻ, vì chính là sợ một ngày nào đó, Tần Dĩ Hằng gặp lại bạn học hồi nhà trẻ của hắn, người đó lại nói hắn gấp máy bay bằng giấy đặc biệt lợi hại, phi máy bay trong lớp học luôn xa nhất, Tần Dĩ Hằng lại tới hỏi tội hắn.
Ghét cái gì cũng nghiêm túc suy nghĩ, bất quá Sở Nghĩa là một đại nam nhân thật sự không có nhiều thứ để ghét, nghĩ tới nghĩ lui cũng được có mấy thứ.
Lần này hắn ngồi chỉnh sửa tốn đến 40 phút, trong đó đến 35 phút đều là hồi tưởng chuyện cũ.
Mà trong quá trình hắn nghiêm túc tự hỏi , Tần Dĩ Hằng cũng ở cùng với hắn, hai người mặt đối mặt , Tần Dĩ Hằng bắt chéo chân, tay đặt ở trong túi áo khoác , mười phần không phạm người.
Sở Nghĩa hiện tại cực kỳ giống học sinh bị lão sư phạt chép bài tập, đối diện Tần lão sư cái gì đều không làm, chỉ chờ hắn.
Đầu óc của Sở Nghĩa rốt cuộc củng không đủ dùng , cuối cùng sau khi kiểm tra một lần cuối, mới đem tờ giấy giao cho Tần Dĩ Hằng.
Tần Dĩ Hằng ngồi thẳng lên, từ trong tay Sở Nghĩa nhận lấy tờ giấy.
Sở Nghĩa ngồi nghiêm chỉnh, không tự kìm được nhấp miệng, chờ Tần Dĩ Hằng lên tiếng.
Lần này Tần Dĩ Hằng cũng xem đến thực cẩn thận, hắn nhìn nhìn, đột nhiên thả giấy xuống, giương mắt nhìn Sở Nghĩa: "Máy bay giấy?"
Sở Nghĩa gật đầu: "Ân."
Tần Dĩ Hằng có điểm không rõ: "Đây là cái gì?"
Sở Nghĩa ha ha hai tiếng.
Thoạt nhìn là có điểm không thể tưởng tượng, không phải Tần lão sư ngài muốn tại hạ tận lực chu toàn sao.
Sở Nghĩa giải thích: "Em lúc lớp lá, cũng có thể là thời điểm lớp chồi , lão sư có tổ chức thi đấu ném máy bay giấy một lần, đầu tiên là tổ nhỏ trong lớp thi đấu, sau đó là lớp thi đấu, sau đó lại đến đoạn thi đấu cuối là toàn trường thi luôn, em thi toàn bộ đều được giải nhất," Sở Nghĩa vươn một ngón tay: "Còn có một tờ giấy khen đấy."
Tần Dĩ Hằng biểu tình rốt cuộc cũng không còn nghiêm túc, tựa hồ là nghĩ tới hình ảnh gì: "Trên giấy khen viết cái gì? Chúc mừng bạn nhỏ ở trường trong lúc thi đấu ném máy bay giấy lấy được giải nhất?"
Sở Nghĩa cười rộ lên, đúng là có điểm buồn cười.
"Không sai biệt lắm đi," Sở Nghĩa dựa về phía trước một chút, tay đặt ở trên bàn: " Bởi vì mẹ em cầm giấy khen, đổi lại phần thưởng là cho em kem."
"Kem." Tần Dĩ Hằng đột nhiên lặp lại từ này: "Em thích ăn kem?"
Này, liền bắt được trọng điểm.
Không hổ là Tần Dĩ Hằng.
Sở Nghĩa vội vàng chỉ vào tờ giấy: "Em có viết vào."
Quả nhiên Tần Dĩ Hằng nhìn xuống, liền thấy được mấy chữ phía dưới.
"Kem ( bất quá là khi còn nhỏ thích, lớn lên cảm thấy bình thường )"
Biểu tình của Tần Dĩ Hằng đột nhiên trở nên nhu hòa .
"Cái này," Tần Dĩ Hằng tiếp tục vấn đề: "Cột dây giày là cái gì?"
Sở Nghĩa nhướng mày, Tần Dĩ Hằng có hứng thú nghe, hắn cũng có hứng thú giảng: "Đây cũng được giấy khen thi đấu, bất quá cái cột dây giày này không lợi hại bằng cái kia , giáo viên chủ nhiệm lớp chỉ là tùy tiện kêu vài người đi tham gia, một lớp chỉ hai người đi, em khi đó cũng dự thi toàn trường cũng nhanh nhất."
Tần Dĩ Hằng gật gật đầu, tò mò hỏi: "Chủ nhiệm lớp vì sao kêu em?"
Sở Nghĩa nói giỡn: "Khả năng em cao quá nhìn mặt đoán cột dây giày rất lợi hại đi."
Tần Dĩ Hằng phối hợp cười rộ lên: "Thật hài hước."
Đánh giá phi thường đúng trọng tâm , Sở Nghĩa chỉ muốn chọc Tần Dĩ Hằng một tí, nhưng thật ra chính mình lại bị bộ dạng nghiêm túc của Tần Dĩ Hằng chọc bật cười.
Sở Nghĩa lắc đầu: "Em cũng không biết tại sao lúc ấy chủ nhiệm lớp lại kêu em, anh biết đấy, lúc đó hồi tiểu học mà, người thành tích tốt lại là học sinh ngoan, lão sư sẽ luôn thiên vị một chút."
Tần Dĩ Hằng nghiêng đầu: "Ý của em là do em thành tích người tốt lại ngoan?"
Sở Nghĩa một bộ biểu tình cũng tốt cũng được: "Có thể là vậy đi." Sở Nghĩa nói xong tiếp tục không biết xấu hổ mà bổ sung môt câu: "Còn sẽ thiên vị người mà lớn lên đẹp."
Tần Dĩ Hằng cười rộ lên, hình như có điểm thích ứng phương thức nói chuyện của Sở Nghĩa, rất nghiêm túc gật gật đầu: "Cho nên bạn nhỏ Sở Nghĩa ở lớp học lại ngoan không những đẹp mà thành tích còn tốt."
Sở Nghĩa tiếp tục ngạo kiều: "Cũng không phải em nói."
Tần Dĩ Hằng cúi đầu cười rộ lên: "Em hảo đáng yêu."
Sở Nghĩa ai một tiếng, trong lòng chửi thầm, Tần tiên sinh a, này chỉ là em hài hước một chút mà thôi.
Tần Dĩ Hằng tiếp tục nhìn xuống: "Nhảy dây?"
Sở Nghĩa lần này không cần Tần Dĩ Hằng đặt câu hỏi, tự mình trả lời: "Đúng vậy, bất quá nhảy dây không quá lợi hại, mới đến vòng thi đấu thứ tư, còn không thể tiến trận chung kết."
Tần Dĩ Hằng gật gật đầu: "Không tồi."
Đại khái là cảm thấy Sở Nghĩa đối với hắn xác thật không còn che giấu cái gì, Tần Dĩ Hằng lại nhìn vài phút, mới đem tờ giấy cất đi.
Rốt cuộc chuyện máy bay giấy cùng cột dây giày dù không quan hệ cũng đều đau khổ viết vào, xác thật là không còn giấu cái gì.
Bất quá Tần Dĩ Hằng bên này đã xong việc, Sở Nghĩa thì chưa.
Hắn thấy Tần Dĩ Hằng đứng lên, vội vàng vỗ tay Tần Dĩ Hằng vài cái, ý bảo hắn ngồi xuống đã.
Tần Dĩ Hằng nghi hoặc mà nhìn Sở Nghĩa.
"Anh biết hết bí mật của em, em cũng nên biết của anh chứ," Sở Nghĩa đối với Tần Dĩ Hằng cười: "Như vậy mới công bằng a."
Tần Dĩ Hằng thoáng nhướng mày, một lần nữa ngồi xuống, kiên nhẫn nói: "Em muốn biết cái gì?"
Sở Nghĩa chỉ tờ giấy trong tay Tần Dĩ Hằng : "Anh cũng điền một phần, giống như đúc, em cũng muốn tận lực kỹ càng tỉ mỉ."
Tần Dĩ Hằng nghiêng đầu nhìn Sở Nghĩa.
Không hổ là ông chủ của mấy nghìn nhân viên, liếc mắt một cái như vậy, trong lòng Sở Nghĩa lập tức liền sợ.
Có cảm giác câu tiếp theo của Tần Dĩ Hằng chính là, cậu cũng xứng hiểu biết tôi?
Bất quá Sở Nghĩa cũng không sợ được bao lâu, bởi vì khí thế Tần Dĩ Hằng liền trở nên ôn nhu.
Âm thanh cũng ôn nhu: "Được thôi."
Nhưng là Tần tiên sinh anh thoạt nhìn có điểm vui vẻ là chuyện như thế nào?
Bởi vì trao đổi hiểu biết bạn học, cảm thấy chơi rất vui?
Sở Nghĩa không quan tâm nhiều, hỏi trước: "Nguyên văn như vậy anh còn không?"
Tần Dĩ Hằng gật đầu: "Ở bên trong máy tính."
Sở Nghĩa nhớ tới vừa khi mới trở về, máy tính ở phòng khách dưới lấu, đặt trên bàn trà.
Hắn lại ngăn Tần Dĩ Hằng muốn đứng dậy: "Anh ngồi đi, em đi lấy."
Sở Nghĩa cũng không biết chính mình vì sao cao hứng như vậy.
Có thể là bởi vì Tần Dĩ Hằng cao hứng hắn