Chương 57: Tuyên truyền
Nhìn thoáng qua... Hình như cũng vậy.
Molly là một độc giả trung thành của Bảo Tháp Trấn Hà Yêu, trong đó, cô thích nhất là tác phẩm của Bảo Tháp Trấn Hà Yêu. Cách đây mấy tháng, khi cô nghe tin bản quyền của đã được bán, cô vừa vui nhưng cũng vừa lo lắng.
Vui vì tác giả mà mình yêu thích có thể bán được bản quyền một tác phẩm, thì cuộc sống của tác giả có thể tốt hơn một chút.
Lo lắng lại là vì phim điển ảnh và phim truyền hình cải biên rất nhiều, nhưng chẳng được bao nhiêu bộ thật sự tôn trọng nguyên tác.
Một câu chuyện lịch sử đầy khí thế và hào hùng biến thành một bộ phim cung đấu rách nát, còn những câu chuyện mang màu sắc đậm chất kinh dị thì lại bị ép trở thành phim tâm thần phân liệt...
Kĩ năng diễn xuất lố, phục trang được thiết kế qua loa, sơ sài, dùng hiệu ứng kĩ xảo 5 xu... Vân vân và mây mây. Đến cuối cùng, không những không thể hiện được sự tinh túy trong đó, mà còn khiến nó trở thành một bộ phim tạp nham, mất đi danh tiếng vốn có, làm fan xem xong vô cùng đắng lòng.
Nhưng ban đầu khi khai máy, cô đã lên baidu tìm hiểu về đạo diễn và diễn viên, trông có vẻ... Khá đáng tin đấy chứ nhỉ?
(baidu: google của Trung Quốc)
Những bộ phim cải biên có sự tham gia của đạo diễn và diễn viên danh tiếng như thế này cũng không phải là không có, nhưng đến cuối cùng được bao nhiêu bộ thật sự hay chứ. Molly cũng ôm một chút hi vọng, muốn đợi sau khi công chiếu, đi xem phản hồi.
Nhưng cô không ngờ rằng, sau khi đoàn phim tuyên bố khai máy thì không có thêm tin tức gì nữa!
Mất tăm hơi luôn!
Tựa như đoàn phim này biến mất không dấu vết vậy, bí mật quay phim đến mấy tháng, các fan mù mờ hết cả rồi.
Mãi đến hôm qua, trang chủ weibo khó khăn lắm mới đăng lên một video hậu trường, phim trường, phục trang và cả đạo cụ trông có vẻ tốt đấy, nhưng lại không biết diễn xuất của diễn viên như thế nào.
Molly khẽ thở phào một hơi, nhưng đồng thời lại thấp thỏm lo âu. Cho đến hôm nay, trang chủ weibo đăng mấy tấm hình poster lên, cô mới cảm thấy an tâm trở lại.
Tạo hình của Diệp Cảnh và Tố Lăng Thượng Tiên đều rất xuất sắc, không khác là bao so với tạo hình trong tưởng tượng của cô. Đặc biệt là ánh mắt và khí chất của họ, có thể nói là Diệp Cảnh và Tố Lăng bước ra từ trong sách!
Nam thứ... Nam phụ... Và cả nữ thứ...
Molly lướt xem weibo theo thứ tự, bấm vào từng tấm hình.
Đến khi xem tới nam tư, trong tấm hình poster tuyên truyền của Vô Miểu Tiên Quân.
Cô cực kì không thích nhân vật Vô Miểu Tiên Quân này.
Nhưng không phải vì y hãm hại Diệp Cảnh, mà là cảm thấy Vô Miểu quá hèn nhát.
Cô tiện tay bấm vào hình tuyên truyền của Vô Miểu Tiên Quân. Đập vào mắt cô là một mảng màu sáng trắng, sau đó nhìn lướt qua, thì ra mới chỉ là phần tay áo mặc trên người thanh niên kia.
Y bước ra từ trong núi sâu, nhưng ngọn núi cao xanh biếc, những tầng sương mù đẹp đến kì ảo, còn có cả hoa cỏ rực rỡ... Làm cho y trông giống như một vị tiên nhân bước từ trên trời xuống, trên khuôn mặt tuấn tú, đẹp đẽ kia là là sự lạnh nhạt, hờ hững , nhưng nơi đáy mắt lại ẩn chứa sự thương cảm.
Nhìn thoáng qua, đây tựa như một vị tiên quân bước ra từ núi non hùng vĩ. Nhưng kì lạ là Molly lại không bị khí chất thần tiên này của y đả động, ngược lại, sau khoảnh khắc ngắn ngủi kinh ngạc vì vẻ đẹp kia, thì nhanh chóng trầm tĩnh lại, thậm chí cảm thấy người trên màn hình kia rất... Kì lạ.
Cô không nhịn được mà xem kĩ lại lần nữa, một lúc lâu sau, mới từ trong ánh mắt chứa đựng sự thương cảm kia, tìm thấy một chút lạnh lùng, bất cần.
Nét lạnh lùng, bất cần kia tựa như đang nhìn xuống vạn vật bên dưới, làm cho người ta không tài nào sinh ra được dù chỉ một chút ấn tượng tốt đẹp.
Vô Miểu Tiên Quân!
Chính nó, Vô Miểu trong nguyên tác không phải chính là như thế này hay sao?
Nho nhã lễ độ, lại ẩn chứa đầy thương cảm.
Nhưng cái cốt cách thần tiên trên người y lại không phải là thật. Y vì đạo của mình mà phải khoác lên lớp vỏ bọc của một tiên quân, bên trong lại là sự sa ngã và bất cần mà ngay chính bản thân y cũng không hề biết tới.
Chỉ là... Molly xem thêm vài lần, lại không thể nào ghét bỏ y được, ngược lại, như trông thấy một tên ngụy quân tử và một tên tiểu nhân đang khắc chế bản thân mình trong vỏ bọc thân xác đầy thận trọng và lễ độ kia, vừa đáng thương, lại vừa đáng ghét.
Rõ ràng chỉ là tấm poster chúng đệ tử đang bái kiến Vô Miểu, nhưng cô vậy mà lại nảy sinh ra lòng thương hại?
Khả năng cảm hóa vô cùng mạnh mẽ.
Ngón tay của Molly dừng lại rất lâu trên màn hình, cuối cùng vẫn quyết định tải tấm hình này xuống.
Tay cô lại di chuyển đến đường link của một tấm hình khác, nhẹ nhàng nhấp vào.
Khác với khung cảnh trong lành, trang nhã, màu sắc thoát tục trước đó, tấm poster tuyên truyền này vừa đập vào mắt người ta lại là hai màu đen, đỏ, màu tuyết trắng được điểm xuyết trên đó lại trở thành tiêu điểm.
Da của Vô Miểu rất trắng, một màu trắng nhợt nhạt như tuyết, khuôn mặt hao gầy, tuấn mĩ, sắc sảo, hàng mi như lông quạ in bóng dưới mắt, khiến cho biểu cảm của y trở nên vô tội và ngoan ngoãn.
Mặc dù trên nền máu đỏ, bộ trường bào đen tuyền, chói mắt đến tận cùng, tà ác đến tận cùng, thì sự vô tội và ngoan ngoãn này của y trông có vẻ không phù hợp chút nào, trông rất... Giả tạo.
Có thể thấy rõ là y đang giả vờ, cố tình lộ ra khía cạnh làm người ta phải tiếc thương. Tim Moolly không khỏi đập nhanh hơn, ngón tay như tự có ý thức của riêng mình, lưu tấm hình này lại.
"Thật là giống..." Molly vô thức thốt lên một câu, không nhịn được mà bấm vào xem đi xem lại mấy lần.
Những người giống Molly rất nhiều, khi vừa mở tấm hình ra, vẻ đẹp đó như nhảy ra khỏi màn hình, nhưng khi nhìn kĩ lại, vẻ đẹp của y không phải là vẻ đẹp của tiên nhân chính đạo, mà là giả tạo từ trong xương tủy, sự tà ác của lòng đố kị và tham lam.
Từng khóe mắt, góc mày đều rất lạnh lùng, kiềm chế, nhưng lại chỉ giống như một lớp vỏ bọc, giống như chỉ cần bạn không để ý, nó liền từ từ mở ra, âm thầm thả tên tu la khát máu bên trong ra.
Vẻ đẹp của y không thể nào bàn cãi, nhưng sự tà ác của y cũng đồng thời làm người ta sợ hãi, không dám lại gần.
Mặc dù chỉ là hai tấm poster mà thôi, nhưng fan dường như có thể cảm nhận được cái cảm