Nghe đâu khi nội tâm một người đặc biệt muốn làm chuyện gì đó, hắn có thể sáng tạo nên kỳ tích:
Tỷ như người câm bỗng nhiên nói được;
Tỷ như người què bỗng nhiên có thể chạy bộ;
Tỷ như Olivia bỗng nhiên bay lên!
Tay trái xách ba lô, tay phải xách Mục Căn, Olivia bay phành phạch lên cây thế giới. Hắn bay cực nhanh, loáng cái đã hai trăm mét có dư, đoạn đáp trên một sợi dây leo đặc biệt thô to, nhìn chằm chằm "nhà vệ sinh công cộng" bên dưới với khuôn mặt xanh xao vàng vọt, cẩn thận hít ngửi, xác nhận về cơ bản không nghe mùi gì lạ, bấy giờ mới thở phào nhẹ nhõm.
Olivia đặt Mục Căn và hành lý lên vị trí thô nhất của dây leo.
Vừa làm xong hết thảy, Olivia thình lình nghe được tiếng "phẹt" rất nhỏ truyền đến từ vai trái.
Giống như là... đánh rắm.
Sau đó, một mùi thối thoang thoảng bốc ra từ vai trái của Olivia.
Olivia cứng ngắc quay đầu nhìn vai mình, liếc cái đã thấy được quả cầu trắng đứng trên đó, cùng một đống mới toe trước mặt em ý.
"Chíp chíp ~" Thấy Olivia đang dòm mình, quả cầu trắng nọ còn mừng rỡ kêu một tiếng.
Đứng trên dây leo, toàn thân Olivia cứng đơ đơ.
Mục Căn ở chung lâu với Olivia, tự nhiên biết chút ít lông rùa kia của hắn, bèn nhanh nhẹn vươn tay chộp lấy cái đống mới toe nóng hổi một cách rất chi anh dũng.
*lông rùa: từ lóng chỉ cái tính quá nghiêm túc, cầu toàn, thiếu dứt khoát
"Ollie, tớ lấy đống ị đi rồi, cậu mau tỉnh lại đi!" Nhằm chứng minh mình nói thật, Mục Căn còn cầm cục ị huơ huơ trước mặt Olivia.
"Kỳ ghê, bên trong cục ị hình như có gì cưng cứng." Mục Tiểu Căn còn lửa cháy đổ thêm dầu nữa. Nè! Giờ không phải lúc phát huy tinh thần ngâm cứu không sợ khổ không sợ bẩn đâu nhe, cậu mau ngó chừng Ollie bên cạnh giùm cái đi!
Olivia: ...
Nếu chỉ có đống ị, hắn có thể một tay hất nó đi, nhưng mà, nó lại đang nằm trong tay Mục Căn...
Olivia cảm giác tấm thân này vỡ thành từng mảnh từng mảnh, lung lay muốn đổ giữa không trung.
Hắn cũng chẳng biết mình chạy lên nơi cao như vầy bằng cách nào, hắn chỉ biết: Mình tuyệt đối không thể ngã xuống!
Phía dưới toàn ị là ị không đó o o o o o o o!!!
Dựa vào quyết tâm "thà chết cũng không ngã xuống", Olivia liều mạng vỗ cánh, kiên cường đứng vững trên dây leo.
"Trong này hình như có một hạt giống, ơ?!" Ngay lúc Mục Căn tập trung tinh thần quan sát cục ị trong tay, đột nhiên một cơn gió thổi vù qua, thân lung lay tay run lên. Chờ cậu phục hồi tinh thần, cục ị mới vừa còn trên lòng bàn tay đã rớt xuống.
Cục ị không bị gió thổi đến mức bay loạn khắp nơi, mà rơi thẳng xuống.
Đầu óc Mục Căn chợt lóe sáng, cảm thấy mình sắp tóm được điểm mấu chốt gì đó rồi, đúng lúc này, biến hóa bên cạnh lại cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu!
Cơn gió quá mạnh, Olivia bị thổi xuống rồi!
"Ollie —-" Mục Căn nỗ lực chìa tay về phía Olivia, Olivia cũng liều mạng thò tay, nhưng chỉ cách mấy cm thôi, Olivia vẫn rơi xuống dưới.
"Đừng xuống!" Đã chuẩn bị tinh thần té vào đống phân chim, Olivia xua xua tay với Mục Căn, đoạn nhắm tịt hai mắt.
Hắn nhắm mắt quá nhanh nên không thấy được vẻ mặt thình lình biến hóa của Mục Căn.
"Ollie..." Mục Căn nắm chặt ba lô phía dưới, sốt suột không thôi, đang do dự không biết có nên trái lời Ollie mà nhảy xuống không, thì bất chợt chứng kiến một màn hết sức quỷ dị.
Mục Căn sửng sốt mở to mắt:
Nhóm cầu trắng vốn đang ị ị khắp chốn dưới đất bay lên!
Mấy quả cầu trắng rớt xuống từ trên trời ban nãy tự dưng lại bay lên! Không phải một hai con, mà là nguyên bầy! Toàn bộ chúng đều bay, nom như một đám mây trắng trôi lững lờ bên dưới Olivia. Chúng càng bay càng cao, còn phía trên chúng, Ollie càng rơi càng thấp —
Rốt cuộc!
Ollie và đám mây do nhóm cầu trắng tạo thành cũng gặp nhau!
Mục Căn nuốt một ngụm nước miếng.
Tiếp theo, cậu thấy được một cảnh tượng kỳ tích!
Ollie không rơi xuống, mà được "đám mây trắng" dịu dàng tiếp được!!! "Đám mây" chở Ollie vẫn đang nhắm chặt mắt thong thả bay lên!
"(*@ο@*) wow ~" Mục Căn không thể tin nổi mà tán thưởng thành tiếng.
"Đám mây" chở Ollie bay lên rất nhanh, chả mấy chốc đã đứng song song với Mục Căn đang quỳ gối trên dây leo. Mục Căn rốt cuộc thấy rõ chuyện gì xảy ra: Ollie cũng không nằm trên "đám mây", mà từng quả cầu trắng đang cố gắng dùng mỏ ngoạm, dùng móng vuốt bấu, mỗi bé chim bắt lấy một điểm, cứ vậy đưa Ollie lên một cách vững vàng. Trọng tâm của chúng chủ yếu đặt trên quần áo, nên do trên người Ollie chỉ có mỗi cái quần, dần dà, Ollie biến thành lộn đầu giữa không trung.
Mục Căn hiếu kỳ nhìn hết thảy trước mặt, nhìn mãi đến khi độ cao của Ollie dần vượt qua mình và bay mỗi lúc một cao cũng không rời mắt.
Mãi đến khi —
Mục Căn phát hiện mình cũng bay lên.
"Mấy đứa..." Là quả cầu trắng ở lại cùng Mục Căn trên dây leo đang gắng sức ngoạm lấy áo thun của cậu và bay lên.
Người thì bé mà khỏe kinh dị!
Đôi cánh so với thân hình thì nhỏ đến thảm thương đang vỗ phành phạch, dần dần, Mục Căn thực sự được nó nâng lên. Nó tiếp tục vỗ, từng chút từng chút bay về phía đám đồng bạn.
Gió lớn ghê — đây là cảm giác duy nhất của Mục Căn.
Vài lần cậu lo lắng mình và quả cầu trắng sẽ bị gió cuốn đi, nhưng mấy ẻm cứ như sinh ra đã biết kỹ năng điều khiển gió. Gió chẳng những không trở thành lực cản, trái lại, chúng còn nương theo làn gió mà bay cao hơn, cao nữa.
Dưới hai chân là khu rừng mình vừa đứng, ngọn cây che khuất tầm mắt lại đang gần ngay cạnh mình.
Đây là một thể nghiệm quá sức lạ lẫm, Mục Căn mở to mắt, tò mò nhìn lòng bàn chân.
Hiện cậu đã cách mặt đất vô cùng xa, quả cầu trắng mà thả cậu ra, không có Ollie bảo hộ, cậu ngã xuống thì ăn chắc một chân vào quan tài.
Song lạ thay, trong lòng Mục Căn không hề thấy sợ hãi.
Gió... Hướng gió đổi nữa rồi...
Cậu nhạy bén nhận ra hướng gió lại đổi chiều.
Quả cầu trắng đang kéo cậu cũng nhận ra, nó ngậm chặt cổ áo Mục Căn, xuôi theo hướng gió mà dùng sức lần nữa.
Vô số lá xanh lướt nhẹ qua người Mục Căn, họ rốt cuộc vượt khỏi ngọn cây. Ngay khoảnh khắc nửa thân mình của Mục Căn bay qua ngọn cây, cậu chợt thấy cơ thể nhẹ bẫng. Lực ngậm lấy cậu của quả cầu trắng lại thay đổi, nó nhanh chóng rút Mục Căn khỏi ngọn cây, cuối cùng cả hai bay vút lên trời!
***
Cây thế giới Aini Lara là thắng cảnh tham quan trọng yếu nhất, với dân bản xứ mà nói, cây thế giới còn tượng trưng cho tín ngưỡng của họ.
Tuy rằng tiếng tăm bần bật như thế, nhưng người trèo cây thế giới lại cực kỳ hiếm hoi.
Gió xung quanh cây thế giới thực tình quá lớn! Trường lực cũng đặc thù, ngay cả loài chim cũng khó mà tới đây cư trú, nhân loại càng miễn bàn.
Không phải không có người vọng tưởng trèo lên cây thế giới, cơ mà chả ai làm được, lâu dần người ta cũng chẳng phí sức phí công nữa.
Nhưng ưu điểm khi sống trên cây thế giới cực kỳ lớn, nơi này sở hữu bầu không khí trong lành nhất vũ trụ, từ đây có thể nhìn thấy cảnh sắc đẹp nhất tinh cầu, chưa kể bản thân cây thế giới đã là địa điểm hút khách nhất rồi.
Vì vậy, thân là khách sạn sang trọng nhất Aini