Vào buổi tối cùng ngày Olivia vào Bệnh viện Quan quân hàng đầu đế quốc, một chiếc phi thuyền màu trắng đến từ đế đô Ifatia lặng lẽ đáp xuống bến thuyền tư nhân tại tinh cầu nào đó, dưới sự hộ tống kín kẽ, người trên thuyền cũng bước vào bệnh viện.
Họ là chuyên gia khoa Cantus của Bệnh viện Hoàng gia đế quốc, nhận lệnh của Nashki đại nhân tới đây trị liệu cho Cantus trẻ tuổi.
"Mật độ khung xương nhìn chung vượt qua trình độ trung bình của Cantus đồng lứa! Tỷ lệ đầu và thân hình thậm chí hoàn toàn khớp với tỷ lệ hoàng kim trong tư liệu lịch sử!" Ngày ấy lấy được báo cáo kiểm tra sức khỏe của Olivia, lão chuyên gia tóc trắng như tuyết kinh hỉ đến vểnh cả râu: "Xem xem cánh nhỏ này đi, rắn chắc gần bằng Cantus trưởng thành rồi, chiều dài cũng vừa đủ! Lại nhìn cái mông này mà xem, mông nhỏ mượt mà căng tròn quá trời quá đất! Sau này đùi cậu ta nhất định vô cùng tráng kiện!"
Để xử lý vết thương, Olivia phải sử dụng thuốc biến hình trong quá trình chạy chữa, dưới tác dụng của thuốc, Cantus con trụi lông khiến các chuyên gia mừng muốn xỉu, họ còn xin cấp trên cho xem video cảnh tượng Olivia biến thân cận chiến với quái trùng vũ trụ, chứng kiến biểu hiện của bé gà trong môi trường chân không, ai nấy sợ hết hồn!
"Nghe nói Cantus là sinh vật có sức chống đỡ cơ thể cao nhất, từ thời viễn cổ đã thế rồi, Cantus trưởng thành thậm chí có thể sinh tồn nửa tiếng trong chân không. Thứ cho tôi không sống vào thời đại ấy, trước đây vẫn cho rằng đó là chuyện hoang đường, nhưng sau khi xem đoạn video này, tôi nghĩ mình sai lầm rồi..." Nhìn chàng chíp lông trắng trong màn hình, bác sĩ Gerry trầm trồ không ngớt.
Olivia lấy trạng thái nguyên hình cận chiến với quái trùng tổng cộng 18 phút 2 giây.
Nếu chỉ đánh giá từ sức chiến đấu của song phương, sức chiến đấu của con trùng thực ra cũng không cao lắm, nhưng mấu chốt độ khó nằm ở hoàn cảnh cận chiến.
Đó là vũ trụ.
Con trùng kia rõ ràng là sinh vật bất minh tiến hóa được năng lực tồn tại trong vũ trụ, mà Olivia lại liều chết quyết đấu với đối thủ trong tình thế hoàn toàn không có bất cứ phòng hộ nào.
Chức năng tim phổi, tính co giãn của mạch máu, da và hệ thống tuần hoàn... Môi trường ấy là thách thức cao nhất dành cho thể xác.
Hiện tại khi mà lữ hành trong vũ trụ đã là chuyện tầm thường, lại vẫn có rất nhiều người không thể tiến hành hoạt động thi thú này vì vấn đề thân thể. Mà chiến sĩ vũ trụ trong quân đội đã là những người quen với môi trường chân không nhất, song họ vẫn không thể bại lộ trước bức xạ vũ trụ quá lâu dưới tình huống mất phương tiện che chắn.
Thậm chí, bởi khoa học kỹ thuật của nhân loại tiến bộ, quá ỷ lại vào sức mạnh trang bị, khả năng chịu đựng của cơ thể người thực chất đang hạ thấp theo từng năm.
Đây là bước thụt lùi của gen.
Cantus còn tệ hơn, sau vụ nổ, tỷ lệ sinh đẻ chợt lao xuống đáy cốc, khiến việc ra đời của nhóm tiểu chíp trở nên gian nan. Nashki đại nhân quan tâm đến sự trưởng thành của Cantus đời sau hơn bất kỳ ai, hắn đã nghĩ ra phương pháp sử dụng nhân công can thiệp nhằm điều chỉnh bộ gen của Cantus, nhưng sự tình không phát triển như hắn tưởng tượng.
Ngay lúc này, Olivia bất đồng với bình thường lại cho nhóm chuyên gia gen Cantus một kinh hỉ cực lớn: Chỉ là một tiểu chíp hoang dã, cậu ta bị bỏ rơi tại cô nhi viện, lớn lên chật vật giữa đói khát, bước vào thời kỳ phản nghịch trước thời hạn rồi tự mình bỏ trốn, may mà cậu ta rất thông minh, đã vậy còn số đỏ, được cả nhà Mục Căn nhận nuôi khi họ đang trên đường đi hành tinh Bạch Lộ. Nhưng gia đình cưu mang cậu ta cũng chỉ là nhà bán bánh bao bình dân, người giám hộ còn là người máy bảo mẫu. Tuy người máy đối xử với chủ nhân nhân loại rất tốt, song khả năng kinh tế nhà họ căn bản không mua nổi thực phẩm dinh dưỡng giá cao, thậm chí còn thích mua đồ ăn giá bèo.
Lượng lớn chất dinh dưỡng mà Cantus con cần trong quá trình trưởng thành không hề có, Olivia được nuôi lớn như bao thú con bình thường khác. Phải rồi, cậu ta còn đi Học viện quân sự đế quốc nằm trên địa bàn của lũ binh lính càn quấy kia, về mặt dinh dưỡng, cơm dinh dưỡng ở đó vô cùng đầy đủ với thú con chủng tộc khủng long khác, nhưng với Cantus con thì còn lâu mới đủ, chả khác chi muối bỏ biển!
Chẳng những thế, Olivia còn không nhận được tình thương và sự chở che nào từ Cantus trưởng thành trong quá trình lớn lên!
Nhưng, chính một thú con như vậy lại trưởng thành.
Không chỉ trưởng thành, còn khỏe mạnh phi thường, mạnh mẽ phi thường! Tình trạng của cậu ta không thể tốt hơn, hoàn hảo hơn mọi Cantus lớn lên trong vòng tay bảo vệ tỉ mỉ!
Một thú con cường hãn nhường nào chứ, dứt khoát phải chữa khỏi cho cậu ta!
Ôm ý nghĩ ấy, các chuyên gia đồng tâm hiệp lực, tiếp thu ý kiến quần chúng để cho ra vài phương án trị liệu, dốc sức chạy chữa cho Olivia.
Theo họ, thú con này dù mạnh mẽ tới đâu cũng vô phương chống cự thương tổn do bại lộ quá lâu trong vũ trụ, huống chi trước đó hắn đã trải qua thời gian dài đói khát ngoài không gian, về sau còn băng qua cổng trời trong tình trạng thương tích chất chồng!
Các chuyên gia đã nghĩ đến rất nhiều hậu quả có khả năng xảy ra, căn cứ vào kinh nghiệm của họ, không ai có thể toàn thân trở ra trong tình huống ấy, đại khái sẽ giữ lại một hai di chứng cả đời, thú con lại đang kỳ phát dục, không chừng còn ảnh hưởng tới tiến trình lớn lên.
Trên thực tế đúng là như thế.
Thời điểm được đưa tới, toàn thân Olivia máu thịt lẫn lộn, đầu tiên là lông bong tróc hết, tiếp theo là làn da... bức xạ vũ trụ quấy nhiễu tế bào của hắn một cách mạnh bạo, dù rằng các chuyên gia đã dùng tới dung dịch chữa trị tốt nhất cũng chẳng thể ngăn cản da hắn nát rữa.
Sau bốn ngày nhập viện, Olivia trông vẫn là một cục thịt nát máu me hỗn tạp.
Các chuyên gia lần lượt thở dài, cho rằng thú con này có lẽ trị không hết.
Đúng lúc này, vị hôn thê của thú con có mặt (← nhân viên thông báo giới thiệu vậy đó).
Cậu trai khóc đến mũi đỏ bừng thoạt nhìn đáng thương lắm, nghe đồn vị hôn thê của thú con vì cứu hắn nên cố ý nhập ngũ, cùng hắn xuyên qua cổng trời... Không dễ dàng trở về lại rơi vào kết cục như thế, đúng là khiến người ta xót xa mà.
Gục mặt lên cửa kính lặng lẽ khóc một lát, vị hôn thê rời đi, tối lại quay về.
Trong tay bưng một ly nước, xin chuyên gia phụ trách cho Olivia uống.
Chuyên gia hỏi đây là thuốc gì, cậu đáp "nước bùa".
Nước bùa: Vẽ bùa rồi đốt bùa hòa vào nước, uống vô có thể chữa bệnh.
Đoàn chuyên gia: ...
Ly nước bùa kia cuối cùng vẫn được các chuyên gia rót vào bụng người bị thương.
Sau đó, tình trạng rong huyết của Olivia ngưng bặt.
Tiến vào dung dịch chữa trị ngâm một đêm, làn da Olivia hoàn hảo như ban đầu. Không! Không thể nói là hoàn hảo như ban đầu, da hắn còn trơn mượt hơn ban đầu, trắng mịn hơn, cũng càng dẻo dai.
Thí nghiệm hoạt tính tế bào của người bị thương lần nữa, các chuyên gia kinh hãi: Hoạt tính tế bào của Olivia chẳng những khôi phục, hơn nữa còn cao hơn dĩ vãng! Hàng loạt tế bào cũ được thay thế, tế bào mới khỏe mạnh lạ kỳ!
Các chuyên gia cuống quýt thỉnh giáo vị hôn thê về loại bùa đốt trong nước, thỉnh giáo xong, ai nấy đều trợn tròn mắt: Bùa chỉ là bùa cầu an bình thường, nước pha bùa là nước ngâm lá cây sinh mệnh, giấy vẽ bùa là giấy làm từ lá cây sinh mệnh.
Đoàn chuyên