Ọc ọc ~~~
"Anh chưa ăn sao? " Cô đau lòng, chắc anh muốn đợi cô về ăn
"Mặc Thần, đừng giận nữa mà, em biết lỗi rồi" Cô quay người, ngước lên nhìn anh thế mà cái người kia vẫn nhắm mắt
"Hay thế này đi, em sẽ nấu cho anh một bữa ăn để chuộc lỗi, thế nào? "
Chỉ đành liều mạng giở chiêu cuối cùng, mỹ nhân kế
Cô chồm người dậy, chủ động hôn lên môi anh một cái hôn nhẹ nhàng, ngay khi cô rời khỏi, anh kéo ót cô lại gần hôn cuồng nhiệt, mạnh mẽ làm cô không thích ứng kịp "ưm... Dừng.. Thần"
Tay anh bắt đầu làm loạn, anh nắn bóp cặp vú no tròn của cô sau chiếc váy ngủ, lưỡi anh tiến sâu hơn cuốn lấy lưỡi cô chơi đùa
"Ưm... Em... Nấu đồ cho.. Cho anh ăn đã" Cô lo anh nhịn đói bệnh đau bao tử sẽ tái phát
" Anh muốn ăn em" Anh bá đạo nói
" Nấu xong đã được không? "
"Không"
"Ưm" Cô rên lên khi anh trượt tay vào trong váy của cô
"Anh nhịn đủ rồi" Anh mút mạnh hạt đào của cô cất giọng khàn khàn
"Cho em 30 phút, được không? "
Cô đẩy đầu anh ra
"Được" Anh điều chỉnh nhịp thở, suy nghĩ một lát gật đầu đồng ý, trước khi rời khỏi người cô anh còn cố ý làm loạn trên người cô.
Cô nhanh chóng chỉnh sửa quần áo rồi đi xuống lầu.
Lệ Thương không hề biết bộ dạng của cô khi mặc váy ngủ hai dây bằng vải lụa rất quyến rũ, anh chỉ nhìn mà đã không chịu nổi, anh cố nhịn rồi sẽ ăn cô nguyên đêm. Anh tựa vào cửa nhìn cô bận rộn nấu đồ ăn cho mình, anh không thể nhịn được nữa. Lệ Thương đang chăm chú nấu ăn vừa trách " Anh chẳng quan tâm đến bản thân gì cả, em không có ở đây tủ lạnh lại trống không"
Anh bước đến ôm sau lưng cô, phả hơi nóng vào cần cổ cô đồng thời gặm xương quai xanh đang nhô ra đầy quyến rũ kia, mắt anh như vô tình mà nhìn xuống bộ ngực đầy đặn của cô, một tay ôm eo cô, một tay trượt lên trên bộ ngực xoa nắn
"Mặc Thần đừng làm rộn, để em nấu cho anh" Cô kéo tay anh ra khỏi ngực mình nhưng tay anh lại không hề nhúc nhích mà càng tăng lực đạo nắn bóp hơn.
"Em bị thương thì sao? "
"Anh sẽ không để em bị thương"
20 phút nấu nướng như tra tấn của cô với sự thỏa mãn của anh cuối cùng cũng xong
"Anh ăn đi, ăn xong thì để bát đó mai em dọn, em đi ngủ trước đây" Cô phải tìm cách trốn anh mới được, chân chạy đi nhưng anh đã nhấc cô ngồi lên đùi anh, cô đỏ mặt vì cảm nhận được vật kia đang nóng hổi, cương cứng lên, anh cắn tai cô thì thầm " Ngồi ăn cùng anh, anh khẳng định đêm nay em chạy không thoát đâu "
"Em đâu có, chỉ là... Chỉ là hơi buồn ngủ thôi với lại em ăn rồi" Cô chối bay biến
"Vậy bây giờ? " Anh ngập ngừng hỏi
"Hết. Hết rồi" Cô ấp úng
Tuy nhiên anh cũng chỉ ôm cô rồi ngồi ăn, có vài lần đút cho cô ăn, xong lại nhìn cô như thưởng thức món ăn là cô làm cô ngượng ngùng không dám nhìn vào mắt anh, anh giải quyết bữa ăn chỉ đúng 10p
"Anh ăn thêm đi, ăn ít như vậy" Cô càu nhàu
"Anh chưa no, nhưng đây mới là món tráng miệng còn bây giờ anh đi thưởng thức món chính đây" Anh nói xong, cúi xuống hôn cô, anh đưa lưỡi vào trong hút hết mất ngọt của cô "thật ngon", cô đỏ mặt nhưng cũng dần đáp trả nụ hôn ấy, được cô