"Này, đã 30 phút rồi đấy? " Mặc Thần nói vọng lên lầu
"Đợi em 5p chỉ 5p thôi" Lệ Thương quýnh quáng
"Câu này em đã nói vào 30p trước, hay để anh lên giúp? " Mặc Thần vừa nói vừa bước lên bậc thang
"Không cần đâu, em sắp xong rồi" Nói xong thì cửa cũng bật mở, anh đi vào nhìn căn phòng bừa bộn toàn là quần áo của cô " Có chuyện gì thế? "
"Anh... Anh muốn làm gì? " Cô hét lên
" Anh chỉ muốn xem em làm gì thôi hay em đang mong chờ anh làm gì em à? "
"Ừm, em không biết mặc bộ nào cho kín, em đang kiếm khăn quàng cổ"
"Trời này em kiếm khăn quàng. " Nói tới đây anh đột nhiên im bặt ôm bụng cười ngặt ngẽo
Lệ Thương ném gối về phía anh mặt đỏ bừng " Cười gì mà cười, anh vui lắm sao, tại anh mà ra cả đấy"
"Anh lại muốn để người khác thấy"
" Anh, mơ đi"
"Muộn giờ trừ lương" Anh ngồi xuống ghế cười ngả ngớn
"Anh, tên đại thối tha này" Cô tức giận hét lên
"Không phải tại anh sao? Người ta thì lớp trang điểm căn bản có thể che được, còn của anh, em làm cách nào cũng không che được"
"Ai làm với em? " Anh thu lại nụ cười, mặt đen lại
Cô thấy anh hiểu lầm ý mình, biết anh lại tức giận thì nói nhanh " Chỉ có anh mới động vào em được thôi, ý em nói là các cô gái khác được chưa? Đồ nhỏ mọn"
"Như thế mà là nhỏ mọn sao? "
"Đúng vậy"
"Vậy anh đúng là nhỏ mọn đấy, thân thể của em là của anh, bất kì thằng nào động vào em anh sẽ chặt tay hắn "
"Được rồi, được rồi đi thôi , nữ hoàng ghen châu á "
Mặc Thần đen mặt
Tới tập đoàn, cô gấp rút đưa thiết kế cho Thi Tô và chị Trương may đồ, còn anh bận rộn việc sắp xếp tài liệu và sắp xếp lại trật tự của tập đoàn trước khi chủ tịch tập đoàn Queensland tới.
_______
"Các đường may đừng có sai sót, nếu sai thì làm lại, tôi giao cho 2 người vì tôi tin vào trình độ của hai người hơn mấy thợ may kia, cũng để thuận tiện cho sau này quan sát họ" Lệ Thương đau đầu vì một số sai sót nhỏ mà họ bỏ qua, cô sợ tập đoàn lớn như Queensland sẽ phát hiện ra, đến lúc đó có sửa cũng không kịp nữa "Nhưng thật sự hai loại vải này may quá khó đi" Thi Tô càu nhàu nhìn một đống vải vụn kia
"Quá khó mới dành cho chúng ta, cố lên" Lệ Thương đưa tay lên vuông góc, bàn tay nắm lại ngữ khí tự tin
" Hai tay tôi đã vô cùng thê thảm rồi đây" Chị Trương nhìn bàn tay rát khó chịu
"Hay để tôi may những chỗ khó, mọi người may chỗ dễ đi" Lệ Thương đành thỏa hiệp, cô cũng thấy thương cho họ
"Được"
"Mọi người vất vả rồi, cố lên "
"Cố lên"
Phòng thiết kế chẳng mấy chốc mà trở nên bận rộn, vải vụn, chỉ may vứt tứ tung, khi may xong bộ quần áo ai cũng cảm thấy tự hào, mô hôi, nước mắt đều đổ cả vào nó cả mà, chị Trương tấm tắc " Chị còn phải vứt còn cho chồng bế để ở tập đoàn 14 tiếng một ngày đấy"
"Haha chị vất vả rồi!!! " Mọi người đều vỗ vai an ủi chị
" Nếu dự án thành công, công