" Lâm Lệ Thương, cô dám cướp người của tôi, gan cô cũng lớn lắm " Mạc Linh liếc thấy Lệ Thương bây giờ mới rời đi cơn ghen lại nổi lên
"Cô muốn chơi, tôi sẽ chơi với cô" Lệ Thương nhìn sâu vào trong mắt cô ta khiến cô ta chột dạ, nói một câu bèn rời đi ngay
_________
Lần trình diễn này có chủ đề về trang phục truyền thống, cô muốn hiểu rõ về nó nên đợi cho tới khi Mind sang đây cô sẽ cùng với cậu trợ lý nhỏ đi tới Thượng Hải và một số nơi khác.
" Kemy có người muốn gặp cô"
Lệ Thương đành rời tầm mắt khỏi máy vi tính đi ra đại sảnh, nữ cười của cô rạng rỡ đến chói mắt làm những người đi qua say mê nhìn theo mỗi bước chân của cô
"Chào anh, anh đến lúc nào thế? "
"Bất ngờ không? " Tony dang hai tay
cô hiểu ý tặng cho anh một cái ôm xã giao"Bất ngờ đến không nói được gì"
"Anh muốn gặp em, anh nhớ em " Tony siết chặt cánh tay như không muốn buông.
Lời này lọt vào tai cô làm thân thể cô cứng đờ, lại áy náy vô cùng
"Lệ Thương, đây là tập đoàn, các người muốn khoe ân ái thì cút ra ngoài" Tiếng gầm tức giận từ đằng sau khiến cô buông tay Tony ra, không chỉ có cô mà Mặc Thần cũng đã nghe thấy, anh tức giận cái gì chứ
"Tập đoàn có luật cấm ân ái à? Tôi muốn làm gì là quyền của tôi, anh lấy tư cách gì mà đòi ngăn cản? " Lệ Thương nhàn nhạt buông một câu
"Cô ngủ với anh ta còn được chứ việc này thì có khó gì nhỉ? Một cước đá tôi liền đá, Mặc Thần tôi là cái thá gì trong mắt hai người? Bù nhìn chắc, tôi còn chưa tính sổ với anh, anh đã dám vác xác tới đây trêu tức tôi, rốt cuộc anh muốn gì? " Mặc Thần tức giận tới chỉ thẳng tay vào mặt hai người kia mà chửi, nhân viên đều bị anh dọa sợ mà lảng đi hết không dám tới gần
" Anh cũng đâu kém gì tôi? Đừng ở đó mà lên lớp thằng này, loại người dám làm mà không dám nhận như anh tôi khinh, chủ tịch cái mẹ gì? Tiểu nhân thì có " Tony cũng tức giận không kém
Lệ Thương kéo tay Tony ra hiệu cho anh dừng lại khi thấy khuôn mặt đã đen kịt lại của Mặc Thần hơn nữa ở đây có rất nhiều người trông thấy sẽ không hay.
"Anh có biết đứng trên đất của tôi mà sỉ nhục tôi sẽ có kết quả thế nào không? "
"Đất này của anh thì sao? Anh làm gì được tôi? "
"Thôi đi Tony, chúng ta đi thôi" Cô kéo Tony đi
" Không được, anh phải nói rõ ràng với anh ta" Mặc Thần cùng Tony đồng thanh nói
Cô thở dài "hai anh muốn gì? "
" Đi " Mặc Thần hướng ra cổng bước đi chỉ để lại một chữ không thể dài hơn
Cô đành phải đi theo hai người kia, người đi đường cũng như chủ quán đều bị dọa sợ bởi một gương mặt đầy gân xanh, mắt toàn tơ máu còn gương mặt kia cũng chẳng kém cạnh gì đang trừng mắt nhìn ông.
Lệ Thương sau khi biết hai người này đi vào Võ quán mới ngẩn người, chẳng lẽ họ muốn đánh nhau sao? Hai tên đàn ông to xác kia vừa lên võ đài liền lao vào đánh nhau kịch liệt, cô hoảng loạn lao vào tách hai người kia ra thì bị hất ra ngoài, lần này cô cũng tức giận mặc kệ hai người họ đang vật lộn với nhau, anh đấm tôi đá, tây trang bây giờ đều chẳng ra thể thống gì, khuôn mặt điển trai giờ toàn vết xanh tím, máu ứa ra trông dị hợm. Đợi cho hai người kia xả giận xong cũng đã hơn hai tiếng đồng hồ,