Khi quay ra thấy anh đang ngồi chống cằm đăm chiêu, thuốc cũng chưa bôi, lúc này cơ thể cuồn cuộn cơ bắp lộ ra quyến rũ mê người, cô thất thần một lúc lâu sau mới hắng giọng hỏi"Anh sao thế? "
"Anh không bôi được, em bôi cho anh đi" Như chỉ chờ cô hỏi là anh liền trả lời
Cô lườm anh rồi lấy thuốc bôi cho anh, khắp vùng lưng đều bầm tím, ngón tay cô nhẹ nhàng chạm vào da thịt của anh như sợi lông mềm mại, từ từ xoa dịu
"Phần trước anh có thể tự bôi, em...em đi đi ngủ trư... trước đây" Cô đỏ mặt dúi lọ thuốc vào tay anh nhưng Mặc Thần nhanh lẹ nằm xuống gối đầu lên chân cô nhắm mắt lại, một tay giữ chặt eo cô, một tay kéo tay cô đặt lọ thuốc vào tay cô "Anh không biết bôi "
Phải qua một lúc, cô hết ngượng nghịu mới đổ thuốc ra tay vén lọn tóc còn rủ trên trán anh xuống xoa lên vết bầm trên trán anh, nhẹ nhàng xoa bóp, ngón tay làm lòng anh ngứa ngáy không kiềm được mở mắt ngắm người con gái đang chăm chú xoa thuốc cho mình, một nỗi hạnh phúc đang trào làm anh bất giác mỉm cười dịu dàng. Cô cảm nhận được một ảnh mắt đang nhìn cô lại đỏ mặt kéo cánh tay đang đặt trên eo cô xuống nhẹ nhàng xoa đều
"Xong rồi, anh ngồi dậy" Cô nâng đầu anh rời khỏi đùi mình
"Chưa xong, còn một chỗ rất đau" "Chỗ nào?" Cô nhìn một lượt từ trên xuống dưới nhíu mày
"Chỗ này" Chưa kịp phòng bị cũng chưa kịp hiểu câu nói của anh thì anh đã ngẩng đầu lên hôn cô, một cái hôn rất nhẹ nhàng "môi anh rất đau, cần em cứu chữa"anh ngồi hẳn dậy đặt cô ngồi lên đùi mình, một tay giữ gáy cô, một tay đặt ở eo cô nhẹ nhàng mơn trớn, anh đưa lưỡi vào trong khoang miệng cô, lúc này cô cũng đã chìm đắm trong sự dịu dàng của anh hai tay vắt qua cổ anh đáp trả, Mặc Thần được sự đáp trả của heo nhỏ tốc độ mút lưỡi và quấn quýt càng mạnh bao hơn, thẳng cho đến khi anh đè cô xuống lúc đó cô mới nhớ ra mình vẫn còn giận anh, cô không thể dễ dãi như vậy liền đẩy người đang chiếm tiện nghi kia ra rồi đứng bật dậy đỏ mặt luống cuống " Anh mau đi, về, trời khuya không tốt"
Mặc Thần nhìn một màn kia hận không thể đè cô ra mà ăn cho thỏa thích, lại cười khổ " Anh không có quần áo, cũng không có xe em bảo anh về kiểu gì đây? Không chừng còn lên báo đấy"
Lệ Thương á khẩu biết mình bị trúng kế của anh trách mình quá ngốc không cản anh khi anh có ý định đi tắm.
"Cho anh ngủ ở đây một đêm " Anh kéo tay cô cho cô ngồi lên đùi mình hơi thở phả vào tại cô ấm nóng lại ám muội
"Xe anh đâu? " Lệ Thương đẩy đầu anh ra
"Đi Taxi" Mặc Thần cười nham hiểm
"Vậy anh ngủ sofa đi, em đi vào phòng ngủ" Cô kéo người đáng bám lấy mình đứng bật dậy, chân vừa mới chạm đất lại bị nhấc bổng lên, cô thét chói tai " Anh làm gì thế? "
"Anh không có đồ mặc, em để anh chết cóng à? " Anh đẩy cửa vào đặt cô xuống giường rồi thản nhiên nằm xuống chỗ trống bên cạnh, Lệ Thương đã chui tọt vô chăn từ lúc nào, chỉ còn một đỉnh đầu nhô ra, anh đặt lên đó