Hơn năm giờ chiều, cuộc họp của giáo viên kết thúc.
Lãnh đạo nhà trường cùng các giáo viên lần lượt rời khỏi phòng họp, bắt đầu đi đến khu dạy học đang ồn ào.
"Hiếm khi nào được nửa buổi chiều không phải để ý đám nhóc kia, thư thái thật."
"Không biết mấy đứa trong lớp dọn vệ sinh đến đâu rồi.
Lúc nữa còn phải đi kiểm tra mấy khu vực được giao."
Các giáo viên túm năm tụm ba nói chuyện với nhau.
Châu Phương đi cùng nhóm sau cùng, trong lòng bỗng cảm thấy lo lắng.
Lãnh đạo nhà trường cũng tiện thể đi kiểm tra tình tình dọn dẹp của học sinh.
Chẳng mấy chốc sẽ đến lớp 12A3 ở tầng bên kia, cũng không biết chúng nó bày thành cái gì nữa.
Châu Phương đoán các bạn trong lớp sẽ có mâu thuẫn với Bùi Thanh Nguyên trong lúc đó, nên đã dặn trước lớp phó lao động thường ngày khá nghe lời rằng nhất định phải cố gắng phối hợp với lớp trưởng.
Thế nhưng cô vẫn cảm thấy không yên tâm, không đoán được mấy đứa nhỏ kia rốt cuộc nghĩ thế nào.
Giáo viên đi bên cạnh thấy vẻ mặt nghiêm nghị của Châu Phương mới lấy khuỷu tay đụng vào cô, hạ giọng nói: "Cô Châu, học sinh chuyển trường kia học lớp cô phải không?"
"Hả." Châu Phương hoàn hồn: "Đúng vậy."
"Em ấy có hòa nhập được với các bạn trong lớp cô không?" Vị giáo viên này rõ ràng cũng đã nghe được tin đồn truyền khắp trường hôm nay: "Rắc rối thật đấy, mấy cái đứa này, chắc cô phải lo lắng lắm nhỉ?"
"Vâng." Châu Phương thở dài: "Hôm qua còn bầu em ấy làm lớp trưởng nữa..."
Cô còn chưa nói xong, vị lãnh đạo nhà trường đi trước đã dừng bước, không biết trông thấy gì mà ông im lặng một hồi mới lên tiếng hỏi: "Đây là học sinh lớp 12A3 phải không?"
Châu Phương giật thót, vội vàng đi lên trước mấy bước, thầm nghĩ chuyện mình lo lắng quả nhiên vẫn xảy ra.
Sau đó cô thấy phía trước mọi người có một học sinh đang ngồi xổm ở cửa nhà vệ sinh nam lau gạch, bên cạnh còn có một học sinh đang chỉ đạo: "Viên gạch thứ hai dưới góc phải còn chưa lau sạch."
Châu Phương suýt nữa tưởng mình nhìn nhầm, thậm chí còn đưa tay lên dụi mắt.
Không ngờ lớp phó học tập Lâm Tử Hải lại đang nghiêm túc dọn vệ sinh dưới sự giám sát của Bùi Thanh Nguyên.
Lãnh đạo nhà trường nhìn xung quanh, vui vẻ gật đầu: "Học sinh lớp 12A3 làm rất tốt, dọn vệ sinh còn chuyên tâm như vậy thì trong việc học nhất định cũng sẽ tiến bộ vượt bậc."
So với các lớp khác bên cạnh vừa làm vừa chơi ầm ĩ thì lớp A3 ở đây lại vô cùng yên tĩnh.
Tất cả các bạn đều đang chăm chỉ dọn dẹp ở vị trí của mình, thỉnh thoảng cũng có bạn rì rầm nói chuyện, mà sau khi nói xong lại càng ra sức lau chùi, hiển nhiên là vừa mới trao đổi kinh nghiệm với nhau.
Nếu các giáo viên đến gần hơn thì có thể nghe thấy rõ đám học sinh này đang nói gì.
"Cái đồ phản bội Lâm Tử Hải này! Lau nhà vệ sinh còn sáng bóng như thế kia, cậu ta làm cho ai xem thế không biết!"
"Có phải cậu ta bị chập mạch rồi không? Bảo bọn mình đừng phối hợp với lớp trưởng, cuối cùng lại tự quỳ gối trước, tức chết tao rồi, có phải cậu ta cố tình trêu người bọn mình không đấy!?"
Đám xui xẻo này bực không có chỗ xả nên đành phải trút giận lên giẻ lau với chổi.
Lãnh đạo nhà trường nhìn về phía Bùi Thanh Nguyên đang giám sát, chủ động hỏi thăm: "Em là cán sự của lớp A3 à? Em tên là gì?"
Bùi Thanh Nguyên trả lời rất lễ phép: "Em chào thầy, em là Bùi Thanh Nguyên, lớp trưởng lớp 12A3."
Lãnh đạo nhà trường đã từng nghe qua cái tên này.
Ông nhớ đây là học sinh do doanh nhân tài chính nổi tiếng trong tỉnh đưa vào, ông ân cần hỏi thăm: "Hóa ra là em Bùi.
Thời gian này em sinh hoạt ở Trung học số Hai thế nào? Đã quen chưa?"
Bùi Thanh Nguyên bình tĩnh trả lời: "Trường Trung học số Hai rất tốt ạ.
Các bạn đều rất quan tâm em, nhất là bạn Lâm Tử Hải lớp phó học tập lớp em.
Lần tổng vệ sinh này, bạn ấy muốn giúp đỡ em nên đã chủ động nhận việc dọn dẹp nhà vệ sinh gần hành lang, chia sẻ công việc nặng nhọc nhất cho mọi người."
Nghe vậy, ánh mắt tán dương của các giáo viên đồng loạt dời lên người Lâm Tử Hải đang cần mẫn lau gạch.
Lâm Tử Hải hoàn toàn không ngờ Bùi Thanh Nguyên lại đổi trắng thay đen ở ngay trước mặt mình, cậu ta tức nổ phổi, nhưng trước mặt bao người lại không dám thể hiện ra ngoài.
Cậu ta vốn định phản kháng Bùi Thanh Nguyên đứng chỉ chỉ trỏ trỏ khó chịu muốn chết, nào ngờ các thầy cô lại đến, làm cậu ta giờ có nỗi khổ cũng chẳng nói ra được, tức mấy cũng không dám nổi giận, chỉ có thể gượng gạo nở nụ cười xấu hổ đầy ngoan ngoãn.
Nhìn thấy hình ảnh hài hòa trước mặt, Châu Phương vô cùng xúc động.
Có vẻ hôm qua cô đã nghĩ nhiều rồi.
Châu Phương lập tức nói thêm với lãnh đạo nhà trường: "Thành tích của bạn Lâm Tử Hải rất tốt, thường xuyên giải quyết khó khăn giúp giáo viên, cũng rất có ý thức tập thể, cực kỳ biết quan tâm đến bạn mới đến.
Hôm qua em ấy còn chủ động đề nghị bầu em Bùi Thanh Nguyên có tố chất tổng hợp xuất sắc lên làm lớp trưởng nữa đấy ạ."
Các bạn lớp A3 đang lau kính bên cạnh nghe cô Châu nói vậy xong, chẳng biết sao lại càng mạnh tay hơn, cảm giác như thể lau ra khí thế không đội trời chung với tấm kính vậy.
Lần đầu tiên Lâm Tử Hải thấy lời khen của giáo viên lại khiến người ta khó chịu đến thế.
Cậu ta sợ bản thân sẽ không giữ được biểu cảm trên mặt nên đành nghiến răng quay người, dùng sức lau gạch, cùng các bạn đang chửi thầm trong bụng giống mình bên kia tạo nên bầu không khí lao động khí thế ngất trời.
Thấy vậy, lãnh đạo nhà trường hài lòng đi tiếp về phía trước: "Vậy chúng ta không làm phiền các bạn lớp A3 làm vệ sinh nữa.
Cô Châu rèn giũa các em rất tốt..."
Đoàn người tiếp tục đi đến các lớp khác, Châu Phương được khen lập tức tươi cười rạng rỡ.
Lúc đi ngang qua Lâm Tử Hải còn hạ giọng cổ vũ cậu ta: "Làm tốt lắm, cứ giữ vững như thế nhé!"
Sắc mặt Lâm Tử Hải đen xì, trong lòng sắp ọe đến nơi rồi.
Nếu có thể quay ngược thời gian, hôm qua cậu ta tuyệt đối sẽ không nghịch điện thoại.
Rốt cuộc là tên phản bội nào đã bí mật đứng về phía Bùi Thanh Nguyên rồi lén mách lẻo vậy hả!
Nếu để cậu ta bắt được, cậu ta nhất định sẽ cho tên phản bội này biết tay!
...
Nhóc người máy Quý Đồng đang vui vẻ vùi mình trong chiếc ghế mềm mại, đột nhiên hắt hơi một cái.
Xung quanh gió thổi hiu hiu, cỏ xanh mơn mởn, cậu ôm con gấu bông đáng yêu trong ngực nằm phơi nắng, tiện thể thưởng thức hình ảnh trong TV.
Quý Đồng còn cố ý dừng lại rồi phóng to vẻ mặt méo mó đến biến dạng của Lâm Tử Hải, quả thực quá đẹp.
Lúc này cậu đang thảnh thơi nằm trong khu vực cảm xúc của Bùi Thanh Nguyên, chính thức bắt đầu lên kế hoạch cải tạo tâm trạng cho ký chủ.
Thêm vài thứ vào nơi này, thử xem sau này có thể dùng nó để xoa dịu cảm xúc cho ký chủ hay không.
Mà giờ phút này, tuy Bùi Thanh Nguyên không trò chuyện với hệ thống nhưng lại thoáng cảm nhận được sự vui vẻ.
Hắn không biết trong đầu mình đang xảy ra chuyện gì, nhưng lại chắc chắn một cách khó hiểu rằng tâm trạng của Quý Đồng hiện giờ rất tốt.
Khiến tâm trạng của hắn cũng tốt theo.
Bùi Thanh Nguyên đi qua lớp học về phía khu vực khác do lớp A3 phụ trách, kiểm tra tiến độ dọn dẹp của các bạn.
Hệ thống nhà hắn dường như rất thích xem mấy cảnh tượng này.
Dưới sự xúi giục của Quý Đồng, Bùi Thanh Nguyên không tham gia vào tổng vệ sinh hôm nay mà chỉ đi khắp nơi chỉ trò những người khác, cho nên khá là thoải mái.
Do vậy, với bộ dạng đầy bụi bặm của các bạn khác lúc này thì có thể nói là hắn giống hệt như đang đi dạo.
Dáng người thiếu niên đi