Edit: Lune
Quý Đồng buồn bã ngửi mùi thơm của món gà siêu cay cùng thịt xào dứa thoang thoảng xuyên qua TV chui vào mũi mình.
Đồ ăn trong căng tin của Trung học số Hai khá ngon nên lúc này đã đông nghịt người, khắp không gian tràn ngập tiếng nói chuyện to nhỏ của học sinh.
Nhưng náo nhiệt đều là con người, thống thì cái gì cũng không có.
Quý Đồng ngồi trên băng ghế nhỏ trong không gian ý thức xem ký chủ xếp hàng chọn đồ ăn, cảm thấy mình như đang ngồi tù.
Thậm chí cậu còn bắt đầu nghĩ đến tính khả thi của việc ăn vụng đồ ăn sau khi biến thành cái thìa sắt to đùng kia của đầu bếp căng tin.
Không được, cậu nhất định phải tìm một cơ hội rèn thói quen tốt cho ký chủ là lẻn ra ngoài ăn khuya mới được.
Bùi Thanh Nguyên bưng đĩa đồ ăn tìm một chỗ trống ngồi xuống.
Nhưng ngay sau khi hắn ngồi xuống, tiếng ồn ào xung quanh cũng lập tức nhỏ xuống theo.
Gút mắt về thân thế giữa Bùi Ngôn và Bùi Thanh Nguyên đã lan truyền khắp trường chỉ trong vòng một ngày.
Hầu như vừa ra chơi là mọi người lại bàn tán về chuyện này.
Có điều sáng nay thấy Phó Thành Trạch tỏ thái độ như thế khiến bọn họ không dám nói gì khó nghe, sợ mình sẽ bị tiểu bá vương trong trường đánh cho một trận.
Nhất là ở trước mặt Bùi Thanh Nguyên, bọn họ càng không dám trắng trợn như lúc sáng.
Ai biết được hắn có đi mách lẻo với Phó Thành Trạch, người đã bắt đầu bao che cho hắn mà bất chấp lý do không chứ.
Căng tin vốn đang hò hét ầm ĩ bỗng xuất hiện một chỗ trũng yên ắng, Bùi Thanh Nguyên cũng chẳng hề quan tâm.
Hắn đang chuyên tâm nghĩ xem phải ứng phó thế nào với buổi tổng vệ sinh ngày mai.
Trong giờ nghỉ trưa, cô chủ nhiệm Châu Phương đã tìm gặp riêng hắn, an ủi hắn đừng để mấy tin đồn trong trường làm ảnh hưởng, còn cổ vũ hắn học cho giỏi.
Hơn nữa, hắn vừa mới đến đã đảm nhiệm chức vụ lớp trưởng, đây cũng là một cơ hội tốt để chứng minh năng lực của bản thân.
Tuy Bùi Thanh Nguyên không tham gia kỳ thi đầu vào vì nhiều lý do, nhưng lúc Châu Phương tiếp nhận học sinh này đã hỏi lãnh đạo nhà trường về thành tích của hắn trước đó.
Và cô đã rất ngạc nhiên khi biết thành tích của hắn lại đứng đầu trong ngôi trường tư thục có áp lực cạnh tranh lớn thế kia.
Về năng lực học tập đã vượt xa học sinh của trường Trung học số Hai, vả lại lớp 12A3 còn chưa phải là lớp có thành tích tốt nhất trong khối lớp 12.
Có một học sinh xuất sắc như vậy chuyển vào lớp mình, Châu Phương cực kỳ vui vẻ.
Nếu không phải vì thái độ thù địch của các bạn khác thì cô cũng muốn để Bùi Thanh Nguyên làm lớp trưởng, làm gương cho các bạn noi theo nhằm nâng cao thành tích của lớp.
Vì vậy, cô rất kiên nhẫn giảng giải cho Bùi Thanh Nguyên, không muốn cậu học sinh ưu tú này bị ảnh hưởng tiêu cực quá nhiều.
Cũng nói, nếu bạn nào có hành vi quá đáng, Bùi Thanh Nguyên có thể nói với cô bất cứ lúc nào.
Chiều mai, toàn trường sẽ tiến hành tổng vệ sinh sau khai giảng, mỗi lớp sẽ do lớp trưởng và lớp phó lao động giám sát, đây cũng xem như là cuộc giao phong chính thức đầu tiên giữa Bùi Thanh Nguyên cùng các bạn trong lớp.
Mà nhóm người này trăm phần trăm sẽ không nghe theo sự sắp xếp của hắn.
Đối với vấn đề này, Quý Đồng đề nghị để người dẫn đầu gây sự hôm nay là Lâm Tử Hải đi dọn nhà vệ sinh ngay cạnh lớp 12A3.
"Nhuyễn Nhuyễn, ngày mai anh lại chỉ bài làm sai cho anh ta, nhưng đừng nói sai chỗ nào trừ khi anh ta đi dọn nhà vệ sinh.
Dựa theo em phân tích tính cách thì chắc chắn anh ta sẽ đồng ý."
Giờ Quý Đồng đã đói đến mức yếu hẳn đi, yếu đến mức muốn kéo gần mối quan hệ với ký chủ để thuận tiện cho kế hoạch ăn khuya của mình.
Bùi Thanh Nguyên lại nghe thấy xưng hô đáng yêu quá mức kia, ngón tay cầm đũa tạm dừng, còn nhắc nhở: "Chữ Nguyên đọc là Nguyên, không phải Nhuyễn."
"Ừm, Nhuyễn Nhuyễn." Quý Đồng thuận miệng bịa chuyện: "Module phiên âm bị lỗi, ngày mai nhất định sẽ diệt virus."
"..." Không biết vì sao, Bùi Thanh Nguyên lại thấy chuyện diệt virus này có hơi đáng tiếc: "Không cần, không sao."
Đây đại khái là người duy nhất trên thế giới này gọi hắn là Nhuyễn Nhuyễn.
Không đúng, không phải người mà là thống.
Bùi Thanh Nguyên bỗng nghĩ đến một vấn đề: "Ngoài 0587 ra em còn tên khác không?"
Tuy hệ thống chỉ là một AI nhưng cách thức nói chuyện bình thường lại rất giống con người, hắn không muốn dùng một số hiệu lạnh lẽo để gọi hệ thống của mình.
Quý Đồng nghe thấy câu hỏi của ký chủ càng thêm thở dài u buồn.
Nếu tên cậu khác, cậu cũng có thể thoải mái xưng tên giống học sinh tiểu học Phương Hạo kia, để mọi người gọi cái tên bản thân mình đã dùng ở đời trước thay vì từ từ rơi vào quên lãng.
Nhưng tên cậu lại là chữ phát âm gần giống với hệ thống nên ký chủ nhất định sẽ không coi là thật.
"Hệ thống bọn em không có tên, đặt tên cho bản thân là hành vi của học sinh tiểu học."
Bùi Thanh Nguyên:...
Hắn loáng thoáng cảm nhận được công kích rất nhỏ trong lời nói này.
"Nếu ký chủ không quen gọi số hiệu của em thì gọi em là Quý Đồng cũng được." Quý Đồng ỉu xìu nói: "Quý trong Quý tiết (mùa), Đồng trong cây bào đồng, có phải sáng tạo lắm không?"
"Ừm." Không ngờ Bùi Thanh Nguyên lại nghiêm túc lên tiếng: "Hoa bào đồng vào mùa xuân rất đẹp, giống như những đám mây tím."
...!Quý Đồng bỗng nhiên vui vẻ hẳn lên.
Trên đầu nhóc người máy không ngừng xuất hiện đôi mắt cười cong cong.
Cậu lập tức quyết định trồng một mảnh vườn cây bào đồng biến