Chương 15:
Lại là điệu bộ không đứng đắn quen thuộc.
Nam Hạ nhìn anh, không lên tiếng.
Cùng ngủ trên một giường cũng không phải chưa từng làm, cho nên lúc Cố Thâm nói muốn cô cùng về nhà, cô đã thầm chấp nhận hai người sẽ ngủ cùng nhau.
Cố Thâm lúc đầu chỉ muốn đùa một chút, nhưng nhìn tới thần sắc ngoan ngoãn cùng ánh mắt trong suốt kia, hầu kết anh lăn lộn, đứng lên đi về phía cô.
Nam Hạ mới vừa tắm rửa xong, trên người đọng lại mùi hương nhàn nhạt thơm mát, tóc đen trơn mượt mềm mại rũ xuống đến tận hông.
Bởi vì mới vừa cảm cúm xong, khuôn mặt nhỏ nhắn vừa bằng bàn tay vẫn còn hơi nhợt nhạt, làm nổi bật sắc môi kiều diễm, cả người càng lúc càng làm cho người ta muốn nhốt vào lòng mà yêu thương, sủng đến tận trời.
Cô đứng tại chỗ, nhu thuận chờ anh đi tới.
Cố Thâm không mang dép đi trong nhà, chân trần đi tới, duỗi tay chống vào tường, cứ vậy nhìn cô.
Dưới bộ đồ thoải mái đậm màu lộ ra mảng da thịt khỏe mạnh.
Nam Hạ nhẹ giọng: "Trước đây cũng không phải chưa từng ngủ chung."
Cố Thâm nhìn cô chằm chằm, mấy lời ngây thơ này chui vào tai anh phải quyến rũ tới cỡ nào. Anh bật cười: "Xem ra giáo viên dạy sinh học và giáo dục giới tính của em phải buồn lòng em lắm, lúc đó thật sự có thể gọi là ngủ chung sao?"
Chỉ là nằm trên giường tán gẫu một lát rồi ôm ôm một chút, anh sợ làm cô sợ, không dám động vào cô.
Nam Hạ trong nháy mắt đỏ mặt, khuôn mặt từ từ nhuộm một tầng hồng hồng xinh xắn.
Cố Thâm: "Sao? Còn chưa chịu đi ngủ? Muốn tôi phụ đạo giáo dục giới tính cho em?"
Nam Hạ vội vàng đi vào phòng ngủ, đóng cửa.
Cố Thâm ở ngoài lại bật cười.
Nam Hạ vừa lên giường đã nhìn thấy Cố Thâm gởi tới một tin nhắn.
"Cố: Tôi ở phòng bên cạnh, có gì chuyện gì thì gọi tôi."
Có chuyện gì thì gọi tôi.
Khóe môi Nam Hạ cong lên, thả điện thoại trở lại tủ đầu giường, tắt đèn nằm xuống.
Đang muốn nhắm mắt, đột nhiên nhớ tới Chu Nhất Đồng nói trong phòng Cố Thâm có rất nhiều ảnh chụp của cô, Nam Hạ lại mở mắt ra, bật đèn phòng.
Bốn phía là giấy dán tường màu xám nhàn nhạt.
Sạch sẽ không chút dấu vết gì, một tấm hình cũng không có.
Chu Nhất Đồng sẽ không nói dối chuyện này, chẳng lẽ vì chuẩn bị cho cô sang ở cùng mà Cố Thâm đem dẹp hết ảnh chụp?
Nam Hạ có chút mất mát, tắt đèn nằm xuống.
Bất quá cảm giác này rất nhanh tan đi.
Trên giường phảng phất có mùi hương đặc trưng của Cố Thâm, có một chút mùi thuốc lá hòa chung với hương bạc hà lành lạnh.
Cô rất nhanh chìm vào giấc ngủ, một giấc này an yên vô cùng.
Khi tỉnh lại thì vừa mới 7 giờ.
Ngoại trừ cổ họng còn chút ran rát, bệnh tình của cô xem như cũng đã tan hết.
Nam Hạ ngồi dậy, mở điện thoại, nhắn tin cho Cố Thâm: "Hôm nay nhớ bôi thuốc."
Xong việc cô liền đặt điện thoại sang một bên, đi ra ngoài.
Phòng khách lờ mờ có ít tia sáng lọt qua rèm cửa, phòng ngủ bên cạnh vẫn đóng kín, không có chút động tĩnh nào.
Nam Hạ vừa làm vệ sinh cá nhân xong, từ trong phòng tắm đi ra đã nghe được thanh âm từ tính của Cố Thâm: "Dậy sớm vậy sao? Ngủ không ngon? Người còn khó chịu không?"
Nam Hạ giật mình.
Không biết anh đã dậy từ lúc nào, cả người đang tựa vào vách tường bên cạnh phòng tắm, tóc đen có chút hỗn loạn, đồ ngủ còn chưa cài kĩ nút, chân vẫn không chịu mang dép.
"Hôm nay ổn hơn rồi", Nam Hạ cúi đầu nhìn xuống chân anh, "Sao không mang dép?"
Cố Thâm không để ý đáp: "Lười, đang muốn đi tắm."
Ngụy biện cũng rất nhanh mồm.
Nam Hạ chỉ hàng nút chưa được cài kĩ: "Đồ ngủ còn chưa cài đàng hoàng kìa."
Cô cũng đã thay anh nghĩ xong lý do: "Cũng là muốn đi tắm?"
Cố Thâm nhếch mép: "Không phải."
A, lại còn có lí do gì nữa đây?
Cố Thâm cân nhắc: "Rõ ràng là em quan tâm chỗ phỏng của tôi như vậy, không cho em nhìn nên em khó chịu đúng không?", anh ám muội nói tiếp, "Cho nên thế này mới dễ cởi."
"..."
Nam Hạ ngước mắt nhìn đối phương.
Từ lúc giải trừ được khúc mắc, Nam Hạ hoàn toàn không còn áp lực tâm lý gì.
Tâm trí không còn vướng bận gì nhưng thật sự bọn họ cần phải có chút thời gian để thích ứng.
Nam Hạ cười: "Nếu tôi không xem thì anh sẽ rất thất vọng đúng không?"
Cố Thâm:?
Nam Hạ nói tiếp: "Anh đã nói chuyện này 2 lần rồi."
Biểu tình trên mặt cô vô cùng nghiêm túc, lại tự nhiên phóng khoáng, không hề ý thức được phong thái lúc này của mình có bao nhiêu hấp dẫn cùng quyến rũ.
Cố Thâm dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn cô.
Lúc anh và cô mới cùng nhau hẹn hò, người xung quanh đều cho anh là người thích mỹ nhân kiêu ngạo lạnh lùng. Làm sao mà họ có thể biết được, tư thái hoạt bát đáng yêu thế này của Nam Hạ khiến lòng người có bao nhiêu ngứa ngáy khó nhịn.
Lúc này cô đã trầm tĩnh lại, ngoan ngoãn nhìn anh.
Cố Thâm gật đầu: "Đương nhiên là thất vọng. Cho nên không để cho cả hai chúng ta cùng thất vọng thì em qua cởi ra nhìn một chút?"
Anh bày ra tư thế như một tên lưu manh, giang rộng hai tay, ý bảo cô đi qua.
Nam Hạ: "Thật tốt, tôi rất nhìn dáng vẻ thất vọng của anh."
"...."
Nam Hạ nói xong lập tức đi nhanh về phòng.
Cố Thâm đứng tại chỗ liếm khóe môi, mắng một câu, sau đó cười cười đi vào phòng tắm.
*
Khi trở về từ công ty vào ngày hôm sau, Nam Hạ cảm thấy bệnh của mình đã khỏi hẳn, cô nói cô muốn về nhà.
Lúc này Cố Thâm đang xem NBA, nghe vậy liền đáp: "Đợi thêm một ngày nữa."
Chắc là sợ tái phát.
Nam Hạ do dự một chút, nói: "Vậy ngày mai tôi tự đón xe đi làm."
Cô không thể cùng anh đi làm suốt được, bị người khác phát hiện cũng không tốt.
Cố Thâm hỏi ngược lại: "Không vậy thì sao? Định biến tôi thành tài xế riêng à?"
Nam Hạ không đáp, đi vào phòng ngủ.
Cô nhắn tin cho Trần Toàn báo mình đã hết bệnh, nhắc bạn thân không cần lo lắng nhưng cũng phải tự biết giữ sức khỏe.
Vừa đặt điện thoại xuống Nam Hạ lại đội nhiên nhớ tới, lúc cô vừa mới đi làm ở Khuynh Thành, Cố Thâm đã nhắc nhở quy định không được yêu đương trong công ty.
Cô... Có nên tính toán tìm một công việc khác không nhỉ?
Hiện tại có chút sớm, đợi quan hệ của bọn họ được khẳng định thì bắt đầu đổi việc cũng không muộn.
Khóe môi Nam Hạ không nhịn được mà cong lên.
Hôm sau hai người cũng không chờ đợi nhau, tự giác lo lắng việc đi làm của mình.
Cố Thâm có một cuộc họp lúc 8 giờ, rời nhà từ rất sớm, trước khi đi còn chu đáo đặt cho cô một phần đồ ăn sáng.
Nam Hạ đến công ty xử lý công việc, đến hơn 10 giờ thì nghe thấy trong phòng họp vang lên một hồi vỗ tay nhiệt liệt.
Tô Điềm thở phào nhẹ nhõm: "Cuối cùng cũng xong, mấy bản vẽ tớ vẽ thay nhà thiết kế cũng đã được thông qua trót lọt."
Nhà thiết kế đôi khi cũng để cho trợ lý vẽ thay, Nam Hạ còn chưa được Lâm Man Man phân việc này.
Từ trong phòng họp đi ra, tất cả mọi người đều có chung biểu cảm nhẹ nhõm như vừa trút được gánh nặng.
Lâm Sâm vui vẻ nói: "Hôm nay tan ca thì tụ tập một chút, mừng Spring Collection lần này của chúng ta đã được duyệt. Ăn tối sau đó đi KTV, kể từ mai sẽ được nghỉ ba ngày."
Tiếng hoan hô reo mừng tràn ngập cả công ty.
Cố Thâm vừa từ trong phòng họp đi ra, Lâm Sâm lập tức nói: "Cố tổng cùng đi chứ? Tiệc tùng từ trước tới giờ cũng chưa từng tham gia, là kì thị bộ phận thiết kế có phải không?"
Lâm Man Man đang đứng gần đó cũng ồn ào theo, đụng cánh tay Cố Thâm: "Đúng vậy, Cố tổng cùng đi đi."
Cố Thâm liếc nhìn bóng dáng Nam Hạ đang