Chương 45:
Từ tầng 12 Khuynh Thành nhìn ra ngoài, toàn bộ Nam thành hôm nay đều bị bao phủ một tầng sương, mờ nhạt không thấy rõ.
Nhưng loại mây mù xám lạnh này xuyên qua thủy tinh cường lực màu xanh nhạt lại sinh ra một loại mỹ cảm kì diệu.
Nam Hạ không nhịn được lấy điện thoại ra chụp một tấm hình.
Hiệu ứng màu sắc qua điện thoại lại có chút sai lệch.
Nam Hạ mở app chỉnh sửa một chút, hình ảnh cuối cùng cũng đạt được mỹ mãn như tự nhiên.
Chưa kịp tiếp tục công việc trên tay thì đã có lễ tân gọi điện thoại tới nói cô xuống nhận chuyển phát nhanh.
Từ lúc chuyển đến ở cùng với Cố Thâm đến giờ, đã lâu rồi Nam Hạ không mua hàng online, cũng không bao giờ đặt đồ đến địa chỉ Khuynh Thành. Cô chần chừ một chút, đoán chừng có khi là Nam Khải gởi tới vật gì đó, chuẩn bị xuống lầu nhận đồ.
Mới vừa đứng dật, Tô Điềm ôm một bó bách hợp trắng tinh đi vào, mỉm cười nhét vào lòng Nam Hạ.
"Tớ vừa xuống lầu lấy chuyển phát nhanh, thuận tay nhận giúp cậu."
Nam Hạ ngẩn ra: "Cám ơn cậu."
Tô Điềm chớp chớp mắt: "Hôm nay là ngày gì vậy? Cố tổng hiên ngang tặng hoa cho cậu ở công ty? Cũng quá là ngọt rồi! Sinh nhật cậu à?"
Mấy người xung quanh không nhịn được mà nhìn mấy lần.
Sắc mặt Lâm Man Man cũng mang theo vài phần ý kiến.
Nam Hạ đạm thanh: "Không phải."
Cô nhìn bó hoa, thần sắc có chút lãnh đạm.
Cố Thâm sẽ không tặng cô hoa bách hợp, ước định giữa bọn họ là hoa hồng.
Chỉ có người kia mới tặng cô hoa bách hợp....
Tô Điềm nhìn Nam Hạ không cao hứng, nhỏ giọng hỏi: "Chẳng lẽ không phải của Cố tổng?"
Nam Hạ gật đầu một cái.
Tô Điềm oa một tiếng: "Cố tổng lại có tình địch."
Bó hoa có đính kèm một tấm thiệp nhỏ, bìa thiệp được vẽ một bức chân dung giản lược, phác họa một nữ nhân môi đỏ tóc đen dài, vô cùng gợi cảm.
Nam Hạ không mở ra, trực tiếp cầm hoa đi ra ngoài, định đặt ngoài hành lang, để ai muốn thì lấy.
Cô vừa ra cửa thì Cố Thâm vừa lúc đi tới, hai người lập tức chạm mặt nhau.
Hương bách hợp thoang thoảng lập tức nhiễm một tầng thuốc lá nồng nồng.
Cố Thâm sơ ý đụng vào cô, theo phản xạ đỡ lấy cánh tay cô, về sau liền hứng thú cuối đầu nhìn bó hoa trong tay cô, đuôi lông mày khẽ nhếch lên.
"Hoa này... Hình như không phải anh tặng?"
Phía sau anh còn có Trác Nhậm Vũ.
Nam Hạ có chút xấu hổ.
Trác Nhậm Vũ thức thời: "Tôi trở lại phòng họp trước.", nói xong liền nhanh chóng rời khởi, để cho bọn họ có không gian riêng.
Người vừa đi, Cố Thâm lại càng không kiêng kị.
Anh trực tiếp đặt tay chặn ở vách tường, vây Nam Hạ trong lòng, ánh mắt bất khan nhìn cô, phảng phất như muốn hỏi tội Nam Hạ.
Không nghĩ tới sẽ bị anh bắt gặp, Nam Hạ có chút không yên lòng: "William tặng, em không muốn nhận. Còn đang định mang đi..."
Khóe môi Cố Thâm cong lên, ngón trỏ thuận tay xốc tấm thiệp nhỏ trong bó hoa: "Anh xem được không?"
Nam Hạ gật đầu, cô không có gì để giấu cả.
Nhưng cô liền nói thêm: "Em không xem."
Cố Thâm nở nụ cười, cũng không nữa, trực tiếp tháo thiệp ném vào thùng rác cách đó không xa.
Nam Hạ định xoay người đi đặt hoa sang một bên, Cố Thâm lại đỡ lấy bó bách hợp, nhận lấy.
"Không cần, đem chưng trong phòng làm việc của anh đi. Đổi không khí một chút."
Nam Hạ:?
Nam Hạ: "Nhưng đây là hoa William..."
Cố Thâm: "Anh biết."
Anh lấy điện thoại ra, nhắn tin cho Lý Khả: "Tìm mua giúp tôi một cái bình cắm hoa."
Cố Thâm cầm bó bách hợp tiến vào phòng làm việc.
Nam Hạ:...
Cô không thể làm gì khác hơn là cũng theo vào, quả thật không dám đối diện với ánh mắt của đồng nghiệp xung quanh.
Dù sao cũng là cô vừa mới ôm hoa đi ra.
Quả nhiên vừa về tới chỗ ngồi, Tô Điềm đã hỏi: "Tớ vừa thấy Cố tổng mang bó hoa kia vào. Anh ấy hẳn là biết người khác tặng cho cậu rồi đúng không?"
Nam Hạ tận lực bình tĩnh nói: "Ừ, anh ấy đoạt đi."
Tô Điềm: "Quá là cao tay."
Nam Hạ mở điện thoại nhìn một chút, lời mời kết bạn của William lại xuất hiện.
Cô quen thuộc bấm từ chối.
Không nghĩ tới hoa bách hợp vẫn tiếp tục được gởi đến.
Mỗi ngày một bó, chỉ là đều vào phòng làm việc của Cố Thâm, người không biết còn tưởng Nam Hạ tự mình đặt bách hợp tặng cho Cố Thâm.
Có một lần có người đi vào phòng làm việc của Cố Thâm, còn bị anh chỉ một đám bách hợp cắm đầy phòng mà hỏi: "Có phải rất đẹp mắt không? Mùi vị cũng thấm vào ruột gan."
Người nọ đương nhiên sẽ khen mấy câu, sau đó ra ngoài liền chia sẻ chuyện này cho mọi người nghe.
Sau lại nghe nói hoa bách hợp là do tình địch của Cố Thâm tặng hoa, kinh ngạc đến há hốc mồm.
Kinh ngạc hơn cả là cách xử sự của Cố tổng quá là cao tay rồi, nếu như tình địch kia biết chuyện nhất định sẽ tức giận đến thổ huyết.
*
Truyện được edit và đăng tải duy nhất tại truyenwiki1.com của nhà @fangshii1823 ạ. Vui lòng theo dõi và ủng hộ truyện tại đây để có được bản edit sớm nhất và đầy đủ nhất. Xin cám ơn.
*
Nửa tháng sau, trang phục cuối cùng hoàn thành, series Xuân Hạ của My Lady thật sự rất mĩ mãn.
Từ trên bản thiết kế, các phác thảo của Nam Hạ vốn đã có rất nhiều điểm khác biệt so với các nhà thiết kế khác, không nghĩ tới tất cả các sản phẩm được hoàn thành đem lại hiệu quả rất rõ ràng.
Bởi vì cô theo sát quá trình hoàn thiện, thiết kế và sản phẩm cơ hồ là giống nhau như đúc.
Hiệu quả này thật sự rất khó có được, có đến hơn chín mươi phần trăm nhà thiết kế không đạt được điều này.
Việc cắt may, chọn lựa chất vải của cô rất trau chuốt, có thể làm nổi bật hình thể tốt hơn, vải cũng được lựa chọn ở mức độ cao nhất để tiết kiệm chi phí nhất và đem lại thoải mái nhất cho người mặc.
Bộ phận thiết kế đều bị rung động, năng lực của Nam Hạ thật sự rất tốt.
Ý tưởng thiết kế mới lạ, các kỹ năng cơ bản vững chắc và phong cách thống nhất.
Hiệu quả nhất là "Ordinary Girl", rõ ràng nhìn qua bản thiết kế chỉ là những loại trang phục thường ngày, cũng là sơ mi trắng, T shirt, quần tây, quần jeans các loại. Thế nhưng mỗi món đồ này mặc lên người lại có cảm giác rất khác biệt.
Ví dụ như áo sơ mi trắng, loại vải được lựa chọn rất thoải mái khiến người ta không muốn cởi, quần jeans lại nhẹ nhàng không quá nặng nề, quần tây có đường cắt rất tinh tế, mặc vào vô cùng có khí chất.
Tô Điềm nhịn không được cảm khái: "Không biết đến bao giờ tớ mới đạt được trình độ này."
Cô nói xong câu đó, phòng họp lập tức trầm mặc.
Đây cũng là lần đầu tiên Cố Thâm không có ý kiến gì, trực tiếp thông qua các tác phẩm của Nam Hạ.
Lâm Sâm vui vẻ ra mặt: "Nếu mọi người không có ý kiến gì, liền quyết định như vậy."
Bản thân Lâm Sâm cũng thở phào một hơi, rốt cục không cần thức đêm để thay đổi thiết kế rồi.
Lâm Man Man đương nhiên không cao hứng, bởi vì các thiết kế của cô đến vòng này đã bị