Viên đại phu nhân về đến, vừa ngồi xuống liền nghe nha hoàn báo tiểu nhi tử qua đây
Viên ngũ lang Viên Trì bước vào nhìn thấy mẫu thân, vội ào ào hỏi: "Nương, người về rồi?" Thấy nha hoàn pha trà mang vào, hắn duỗi tay tiếp nhận, tự mình dâng trà cho mẫu thân, vẻ mặt lấy lòng
Viên đại phu nhân mặc dù trong lòng có tức giận đến đâu, chỉ cần nhìn gương mặt lấy lòng của nhi tử liền giảm xuống phân nửa, dư lại chỉ còn bất mãn đối với Ngu gia
Nàng tiếp nhận trà đưa lên miệng uống, phất phất tay cho người hầu xung quanh lui xuống.
Chờ đến khi trong phòng chỉ còn hai mẹ con, Viên Trì vội vàng hỏi, "Nương, Ngu gia bên kia nói thế nào? Có phải họ không thể làm chủ hôn sự của Hoắc cô nương hay không? Hoắc cô nương rốt cuộc chỉ là ngoại tôn nữ, trên nàng còn có cha mẹ, xác thật hôn sự của nàng Ngu gia không làm chủ được, còn cần phải thông báo Hoắc gia bên kia...."
Viên đại phu nhân còn chưa nói được câu nào, nhi tử liền lo lắng tự mình nói một hồi, trà trong tay nàng thiếu điều rớt xuống đất
Viên đại phu nhân sau khi gả vào Ngu gia, dưới gối sinh dưỡng có được hai nam hai nữ, trưởng tử Viên Tuấn vì là con nối dòng nên được mang đến bên người lão phu nhân, do Viên lão thái gia tự mình giáo dưỡng, con thứ được dưỡng bên người nàng, nên không khỏi có chút ít cưng chiều, từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ không thể trì hoãn công khóa, những chuyện nàng có thể đáp ứng thì đều tận lực thỏa mãn hắn
Con cháu Viên gia đều có bộ dạng tốt, Viên Trì cũng không ngoại lệ, là một thiếu niên lang tuấn tú, cái miệng lại ngọt nên dễ dụ người, Viên đại phu nhân tự nhiên vô cùng yêu thương, chỉ là hắn tuổi nhỏ nên tính tình chưa chính chắn, nhìn thấy cô nương xinh đẹp, nhịn không được mở miệng đùa giỡn vài câu. Không ngờ tới lần này đụng phải tường sắt, bị cô nương kia trực tiếp ra tay đánh.
Viên đại phu nhân tuy rằng biết lần này nhi tử không đúng, thấy cô nương người ta xinh đẹp, chẳng những động tay cản người mà miệng còn trêu ghẹo, vì thế bị hiểu lầm thành tên háo sắc, bị người ta ra tay đánh. Nhưng nàng thật sự không hiểu, nhi tử đã bị đánh đến sưng nửa bên mặt, mà còn không quên được cô nương kia, thậm chí còn muốn cưới nàng về
Chẳng lẽ bị đánh đến hỏng đầu rồi?
Thấy mẫu thân không nói lời nào, Viên Trì không khỏi hơi nóng vội, khuôn mặt tiêu sưng đã lộ ra vài phần tuấn tú, xuống sắc nói: "Nương, rốt cuộc là thế nào?"
Viên đại phu nhân nói tin không tốt:" Ngu lão phu nhân cự tuyệt"
"A?" Viên Trì ngây người
Kỳ thật Viên đại phu nhân cũng không thích Hoắc Thù, cô nương mà ra tay đánh người, có thể thấy được giáo dục còn khiếm khuyết. Hơn nữa Ngu gia thiên về võ, nghe nói cô nương Ngu gia cũng có thể tập võ, thân thủ lợi hại, Viên gia làm sao dám cưới con dâu lợi hại như vậy? Nếu như không phải nhi tử cầu nàng, nàng cũng sẽ không bỏ xuống mặt mũi mà đi qua Ngu gia một chuyến
Qua bên đó, nàng vừa lộ ra vài phần ý tứ, Ngu lão phu nhân liền chuyển đề tài! Nàng làm sao không hiểu rõ ý người ta
Từ xưa đến nay loại chuyện này không cần nói chỉ cần trong lòng hiểu rõ, chưa khi nào sẽ nói ra quá rõ ràng để tránh xấu hổ lẫn nhau, ảnh hưởng đến quan hệ hai nhà. Ngu gia cùng Viên gia đều ở Bình Nam thành, còn cần qua lại, cho nên sau khi Ngu lão phu nhân để lộ ra ý tứ, Viên đại phu nhân cũng thức thời mà không nhắc lại.
"Vì... vì cái gì? Chẳng lẽ do sự tình tại Minh Giác tự lần trước? Con lúc ấy cũng không phải cố ý đó là hiểu lầm! Thật là hiểu lầm!" Viên Trì nóng nảy nói, "Nương, không bằng để con đến nhận lỗi trước mặt Ngu lão phu nhân, nói cho bà biết, là con thật lòng muốn cầu cưới Hoắc cô nương...."
"Con thật lòng thì có ích lợi gì chứ?" Viên đại phu nhân không đành lòng nhìn nhi tử vì một nữ nhân mà biến thành như vậy, hung hăng thầm nghĩ: "Nương thấy ý Ngu lão phu nhân là muốn giữ ngoại tôn nữ này lại Ngu gia. Con đừng quên, Ngu gia không có gì nhiều, chỉ là có nhiều nhi lang, nhi lang Ngu gia đến tuổi thành thân cùng Hoắc cô nương thật ra cũng có vài người"
Viên Trì tức khắc bay mất hồn phách
Đời này lần đầu tiên hắn thích một cô nương, mặc dù cô nương này có chút hung dữ, nhưng nàng là cô nương xinh đẹp nhất hắn từng gặp qua, kể cả khi đánh người, động tác cũng cực kỳ xinh đẹp, đôi mắt kia thần thái kia, làm hắn mấy ngày ngủ đều mơ thấy
Viên đại phu nhân thấy hắn như vậy trong lòng tránh không khỏi có chút chua xót, quả nhiên cưới tức phụ liền quên nương, nhưng tức phụ này còn chưa cưới vào cửa đâu mà hắn liền hồn xiêu phách lạc rồi, nàng có nên cảm thấy may mắn vì Ngu lão phu nhân không đáp ứng cửa hôn sự này hay không đây?
Đối với suy nghĩ muốn giữ ngoại tôn nữ lại Ngu gia của Ngu lão phu nhân, Viên đại phu nhân có thể lý giải, dù sao cũng là ngoại tôn nữ duy nhất lại còn là hài tử không có nương, Ngu lão phu nhân tự nhiên yên thương thêm vài phần, hơn nữa gia phong Ngu gia hưng thịnh, con cháu có tiền đồ, giữ ngoại tôn nữ lại trong nhà có bà trông coi cũng không có hại, còn hơn gả về gia đình nào đó không biết rõ gia thế.
Viên đại phu nhân không tiếc lời khuyên nhi tử buông bỏ Hoắc Thù, đời này hắn cùng Hoắc cô nương đã không còn hi vọng, về sau cứ học cho tốt, trước cứ thi đậu công danh, có công danh rồi muốn cưới cô nương dạng nào mà không được
********
Bên kia Viên đại phu nhân tận tình khuyên bảo nhi tử của mình, bên đây Ngu lão phu nhân đang cùng trưởng tức phụ nói về chuyện này
Vừa nãy khi Viên đại phu nhân đến đây Ngu đại phu nhân cũng ở lại bên người mẹ chồng, nên tự nhiên có nghe qua ám chỉ trong lời nói của Viên đại phu nhân, có điều nàng thật không ngờ Viên ngũ lang kia sau khi bị Hoắc Thù đánh thì lại nhìn trúng cô nương đánh hắn, thật không biết nên cười hay nên khóc.
Đối với vị Viên đại phu nhân này, tuy rằng Ngu đại phu nhân không tiếp xúc nhiều với nàng, dẫu có gặp mặt vài lần nhưng cũng biết đây là vị đương gia chủ mẫu đủ tư cách,