28/03/2021
Edit: Nhật Nhật
...
Túng Phồn lên tiếng, Viên Miên Di mới chú ý đến bàn của bọn họ, trêи mặt lúc xanh lúc đỏ, không khác gì cái đèn tín hiệu giao thông.
Trình Tịnh không thèm để ý đến bà ta, thậm chí cười nhạo một cái cũng không, thái độ như cư xử với một người hoàn toàn xa lạ, chuẩn mực của cách ứng xử cơ bản.
Đang ăn cơm mà bị lật bàn, đối với nhà họ Túng chính là một chuyện vô cùng mất mặt, nhất là Túng lão còn đang ngồi đây, hành vi này của Túng Lãng quả thực chính là muốn tạo phản! Mặt Túng lão trắng nhợt ra, huyết áp chắc phải tăng xông đến 120.
Cô gái trẻ vẫn nép ở trong lòng Túng Sĩ Lương, mà lúc này sắc mặt ông ta so với lúc trước trông còn khó coi hơn. Không nói đến chuyện Viên Miên Di đột nhiên xuất hiện khiến ông ta thấy không vui, cũng không nói đến hành vi không có giáo dưỡng của Túng Lãng, chỉ mỗi chuyện bản thân mất mặt trước mặt Trình Tịnh đã làm ông ta xấu hổ đến độ muốn đánh người. Vì thực ra, trước đó ông ta vẫn vừa ngọt ngào với người yêu bé nhỏ của mình vừa để ý phản ứng của Trình Tịnh.
Tuy là cả buổi Trình Tịnh không thèm liếc mắt nhìn ông ta một cái nào, những ông ta cảm thấy Trình Tịnh càng ra vẻ không quan tâm thì trong lòng chắc chắn càng thấy đố kỵ. Sau đó Viên Miên Di vừa đến đã làm nhà họ mất hết mặt mũi, lúc này nhìn phản ứng của Trình Tịnh, ông ta mới biết cái gì là thực sự không thèm quan tâm. Ông ta cứ nghĩ mình đang chọc tức Trình Tịnh, nhưng thật ra người ta nào có để ý đến, quả thật là mỉa mai hết sức.
Khách hàng trong tiệm cũng không cảm thấy Túng Phồn làm vậy quá đột ngột, dù sao chỗ của cậu cách cái bàn kia gần nhất, chuyện ầm ĩ như vậy, người ta cảm thấy không an toàn, không muốn ngồi lại trong tiệm nữa cũng là chuyện hết sức bình thường.
Nhân viên phục vụ hồi thần lại, vội vàng xin lỗi bọn họ, cũng chuẩn bị hộp gói đồ để họ mang về.
Viên Miên Di được Túng Lãng đỡ lên, trút tất cả cơn giận của mình lên cô gái trẻ, cầm túi xách của mình, đập liên tục lên người đối phương.
Túng Sĩ Lương dầu gì cũng là alpha, tuy tuổi tác đã lớn nhưng năng lực bảo vệ người yêu của mình trước một omega khác thì vẫn có. Nhưng lần này mọi chuyện không đơn giản như ông ta nghĩ, Túng Lãng đứng bên phía Viên Miên Di, tuy không động thủ với Túng Sĩ Lương, nhưng lại ra tay ngăn cản ông ta cùng cha mẹ của cô gái kia. Tình cảnh lại rơi vào hỗn loạn, tiếng la hét chói tai, tiếng mắng chửi, tiếng kêu cứu ầm ĩ, loạn thành một mảnh, Viên Miên Di đè nghiến cô gái trẻ xuống dưới tát tới tấp, còn đặc biệt ra sức.
Chờ nhóm Túng Phồn thanh toán tiền xong, chủ nhà hàng đã đích thân đứng ra dàn xếp mọi chuyện. Ngày đầu năm mới, lại còn là việc riêng trong gia đình người ta nên nhà hàng không muốn gọi điện báo cảnh sát cho rách việc, chỉ là mong mấy người nhà họ nhanh chóng rời khỏi đây, không nên quấy rầy đến những khách hàng khách, nhân tiện bồi thường tiền đồ đạc vỡ hỏng lại cho nhà hàng.
Lên xe xong, Túng Phồn đặt gói đồ ăn ra ghế sau, cạnh túi đồ ăn vặt to bự chảng của mình, còn phải nhờ Trình Tịnh xếp gọn lại hộ cho.
Phí Hành Phong vừa lái xe, vừa nhắc cậu thắt dây an toàn cho chắc chắn.
"Lẽ ra hôm nay con không nên đặt bàn ở nhà hàng này mới phải, tự nhiên lại đụng trúng mấy người nhà kia." Cậu thích hóng hớt buôn chuyện thật, nhưng mà cũng có hơi mê tín một tí, ngày đầu năm mới lại gặp phải người nhà họ Túng, cậu cứ có cảm giác mình hơi đen đủi.
Trái lại, Trình Tịnh lại thấy không sao cả: "Những người tầm tuổi như mẹ thường thích hẹn gặp ở mấy tiệm kiểu này, gặp phải nhà họ Túng là chuyện rất bình thường. Nếu chúng ta hẹn vào buổi tối có khi còn gặp được nhiều người quen hơn ấy chứ. Nhà họ Túng đến nhà hàng này bàn luận chuyện cưới gả cũng coi như phải phép với đối phương."
Túng Phồn xì một tiếng: "Đầu óc Túng Sĩ Lương chắc chắn là có vấn đề rồi, ông ta không nhìn xem mình từng nào tuổi rồi, còn tìm một cô gái nhỏ như vậy, nói hai người đó là tình yêu đích thực của đời nhau thì đến con nghe cũng thấy không lọt tai nữa là."
Nhắc đến chuyện này, Phí Hành Phong mới nói: "Túng Sĩ Lương có thể tìm được một người đã là tốt lắm rồi. Nhà họ Túng e là muốn vứt bỏ Túng Lãng, cho nên mới định để Túng Sĩ Lương sinh thêm một đứa. Mấy chuyện xấu của nhà họ ầm ĩ như vậy, nhà nào lại không biết xấu hổ mà gả con mình cho Túng Sĩ Lương? Ông ta muốn tái hôn chỉ có thể tìm người không bận tâm những chuyện đó. Gặp được cô gái này, có lẽ đã không dễ dàng gì, nhưng hôm nay bên nhà gái lại gặp phải chuyện này, chắc hẳn Túng Sĩ Lương sẽ không còn hi vọng gì nữa."
Trình Tịnh đồng ý với cái nhìn của Phí Hành Phong: "Túng Lãng rõ ràng là biết được ý đồ của nhà họ cho nên ban đầu mới kiềm chế không lật bàn. Viên Miên Di cũng thật là buồn cười, chính mình không danh không phận lại còn mắng con gái nhà người ta là con giáp thứ mười ba, không biết bà ta nghĩ cái gì trong đầu nữa. Còn cô gái kia ấy mà, không quen không biết nên chẳng thể nói nhiều được, nhưng ba mẹ cô ta mở mồm đã đòi nhiều tiền sính lễ như vậy chỉ sợ cũng là đánh chủ ý lên người Túng Sĩ Lương mà thôi."
Trình Tịnh không phản đối chuyện đòi sính lễ, hiện giờ hầu như nhà nào đòi sính lễ cũng là để đưa cho con mình làm vốn riêng sau khi về nhà chồng. Nhưng há miệng chặt chém như ba mẹ cô gái này thì có hơi thái quá. Số tiền này cũng không phải nhà họ Túng không bỏ ra được, chỉ là nếu dám đòi hỏi như vậy, cô gái kia phải đem lại lợi ích bao lớn cho nhà họ Túng chứ? Mà cái nhà kia vốn đã coi thường omega rồi, nếu cô bé đó quyết dùng lòng tự trọng và phẩm giá omega của mình ra đánh đổi, vậy rốt cuộc đây là vì tình yêu mà hèn mọn hay còn ý đồ gì khác?
Túng Phồn cười lạnh nói: "Như nhà họ Túng, ai mà muốn gả vào đó chứ? Thích tự hành xác sao?"
Trình Tịnh cười cười nói: "Thôi, dù sao cũng chả can hệ gì đến chúng ta. Với lại, nhìn Viên Miên Di với Túng Lãng như vậy, chuyện lần này có thể thành hay không khó mà nói trước được."
Túng Phồn chế giễu Túng Sĩ Lương không thương tiếc: "Túng Sĩ Lương mà không nhanh một chút thì khéo không sinh nổi nữa đâu."
Hơn nữa ai có thể đảm bảo đứa trẻ sinh ra nhất định sẽ là alpha? Nếu là omega hay beta thì sao? Vậy mới nói ý đinh muốn vứt bỏ Túng Lãng của cái nhà kia hãy còn quá sớm để thực hiện.
Trở về khách sạn Trình Tịnh đang ở, Túng Phồn hớn hở bóc gói vịt khô ra, bắt đầu ăn nốt bữa ăn còn đang dang dở khi nãy.
Trình Tịnh bèn nhắc đến việc muốn may thêm một cái sườn xám vải bông để mặc vào mùa đông, Túng Phồn nói chờ Chân